Tiếng chuông tan học vang lên, Diệp Vệ Quốc đã thu dọn sách vở nhưng trước khi đi ông có chút không yên lòng, nhất là khi nói chuyện với Hồ Nhạc Văn, bảo cậu ta quan tâm tới bạn học mới một chút, mà lúc nói chuyện ông thường liếc nhìn Lâm Như Hứa, trong mắt tràn ngập ý cảnh cáo.
Lâm Như Hứa nhịn không được nhìn xéo một cái, sau đó nói với Hà Tâm Ý, "Cậu được lòng ông chủ Diệp của tụi này à nha!"
Hà Tâm Ý chỉ nói, "Thầy Diệp chỉ sợ tôi không quen."
Kết thúc tiết thứ tư là giờ nghỉ trưa, Lâm Như Hứa toan đứng dậy thì Hà Tâm Ý rất tự giác nhường đường, vậy mà tên kia không chịu đi, đứng tại chỗ nhướng mày hỏi cậu, "Vậy cậu vẫn quen chứ?"
Hà Tâm Ý không nghĩ tới Lâm Như Hứa đột nhiên nói như vậy, y có chút nhan khống, trông thấy ai đẹp thì nhịn không được sẽ mở hai mắt nhìn nhiều một chút, hơn nữa y không thể không thừa nhận vẻ đẹp của người nọ, nếu không thì tối hôm đó cũng sẽ không đứng ven đường nhìn Lâm Như Hứa vừa đánh xong một trận dứt khoát và sạch sẽ đến thế.
Y thu dọn lại sách vở, "Tàm tạm."
"Tàm tạm?" Lâm Như Hứa không chờ y phản ứng lại thì đã sấn tới quàng cổ đối phương, "Không sao, nếu không quen thì cũng đừng ngại." Nói xong còn đẩy Hà Tâm Ý đi theo về phía trước, huýt sáo với Diệp Vệ Quốc, "Ông chủ Diệp, thầy yên tâm nha, em sẽ quan tâm thật tốt cục thịt của thầy!"
Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoe-mieng-cua-cau-that-ngot/2536611/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.