Lugo nhanh chóng nhấc tay đầu hàng. 
khí náo nhiệt nháy mắt tiêu tan. 
“Nhã Bửu, phải em bệnh sao?” Diệp Thịnh đến gần hỏi thăm. 
Nhã Bửu lấy tay rút khăn giấy lau mặt: “ sao, dù gì hôm nay cũng là đêm độc thân cuối cùng của Mỹ Bảo, em muốn ở lại tham gia với mọi người.” 
Ánh mắt Nhã Bửu lén nhìn người đứng sau lưng Diệp Thịnh, cũng nhìn, từ khi bọn họ gặp lại, đây là lần đầu tiên nhìn lâu như vậy. 
Chỉ tiếc trong mắt Bùi Giai tràn ngập ảm đạm, điều này khiến cho Nhã Bửu khó chịu, Nhã Bửu thở dài nhìn thấy Bùi Giai qua chỗ Trình Y San hàn huyên. 
“Tôi trước.” Trình Y San hướng Mỹ Bảo chào hỏi, đồng thời cùng Bùi Giai rời. 
“Đừng nhìn, Y San và Bùi Giai có gì đâu.” Giọng Mỹ Bảo vang lên ở phía sau. 
Nhã Bửu quay đầu nhìn Mỹ Bảo, trong mắt thể nghi vấn. 
“Chúng ta chuyện chút.” Sau khi dàn xếp với Arthur, Mỹ Bảo lại lôi kéo Nhã Bửu về phòng. 
Nhã Bửu thào hỏi: “Vừa rồi chị....” 
Mỹ Bảo ngồi xuống đối diện Nhã Bửu, cúi đầu, lại ngẩng đầu: “Chị từng nhìn thấy Bùi Giai đưa em về nhà.” 
Gương mặt Nhã Bửu nhất thời nóng lên, áy náy: “Xin lỗi, lúc đó em....” 
Mỹ Bảo đoạt lời liền: “Đương nhiên chị rất giận.” 
“ phải em muốn lừa gạt chị, Mỹ Bảo, em xin lỗi.” Nhã Bửu đưa tay kéo tay Mỹ Bảo. 
Mỹ Bảo vỗ vỗ lên mu bàn tay: “Lúc đó chị rất giận em, là vì em dám lừa gạt chị, đương nhiên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoanh-khac-tinh-quang/2025310/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.