Bùi Giai lại đưa cho Nhã Bửu thêm một tờ giấy: “ đã đăng ký giúp em, có thời gian thì đến đó học. thích ăn cơm Trung.” Nhã Bửu nhìn Bùi Giai trân trối, thầy dạy nấu ăn là chủ nhà hàng cao cấp, lệ phí cũng phải rẻ. 
Nhã Bửu đem tờ giấy nhét lại tay Bùi Giai: “Vì sao em phải học?” 
“Đoán ngay em như vậy.” Bùi Giai đem tờ giấy khác ra nói: “ cũng đã đăng ký cho mình.” 
Sắc mặt Nhã Bửu sa sầm nhưng vẫn tình nguyện: “Chúng ta thể thuê người giúp việc hay sao? Cha mẹ em và cha mẹ cũng đâu có học nấu ăn.” Nhã Bửu vùng vẫy giãy chết. 
Đáng tiếc Bùi tiên sinh bị thấm chiêu: “Chúng ta phải bọn họ. luôn luôn hy vọng tan tầm về nhà có thể ăn cơm vợ nấu.” Bùi Giai dùng ngón tay vuốt ve tóc, ngữ khí thâm tình. 
Đường Nhã Bửu từ nhỏ đến lớn luôn được Đường phu nhân cưng chìu, hoàn toàn hiểu được thứ tình này: “Bùi Giai, nếu em thể làm điều đó thì sao?” 
Ngón tay Bùi Giai lập tức ngừng lại, trầm mặc nhìn. 
Nhã Bửu sợ sệt gật đầu. sờ sờ gò má, cúi đầu hôn lên môi. Nhã Bửu đáng thương nhìn Bùi Giai, hy vọng Bùi Giai có thể thay đổi chủ ý, kết quả ý chí của Bùi Giai quá kiên ̣nh, đến lúc tắm rửa lên giường, Nhã Bửu mang theo khí hận cự tuyệt hoan ái cùng Bùi Giai. 
“Lý do!” Bùi Giai sầm mặt đứng ở mép giường. 
“Hôm nay em thoải mái.” 
nhìn,: “Có phải từ hôm nay trở em thoải mái?” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoanh-khac-tinh-quang/2025241/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.