“Bùi Giai, em cần khoảng thời gian.” Nhã Bửu kiên trì, cũng có tự tin như Bùi Giai, từ trước đến giờ chưa từng xúc động, Bùi Giai sao lại xem trọng.
“Được rồi, nếu em cảm thấy áp lực, chúng ta tạm thời lấy thời gian ba tháng, ba tháng sau chúng ta lại thảo luận đề tài này.” Bùi Giai rốt cục cũng đáp ứng cầu của Nhã Bửu.
còn tưởng rằng phải phí sức thuyết phục, nghĩ tới vì mà đồng ý.
Nhã Bửu dùng lòng chân thành nhất, ánh mắt say đắm nhìn Bùi Giai.
Bùi tiên sinh lười nhác lại ngửa người ra sau, tựa vào sofa: “Em có thể bắt đầu dùng mỹ nhân kế rồi.”
“Ơ?” Nhã Bửu trực tiếp giả ngu.
“Đừng với em tính qua cầu rút ván.” Bùi Giai phá vỡ tâm tư Nhã Bửu: “Rót ly rượu.”
Nhã Bửu giống như hầu gái làm hết phận sự khách hàng cầu.
Lúc cúi đầu rót rượu cho, rút vài tờ tiền mặt từ trong ví tiền, từ ̉ áo bỏ vào.
nhìn với đôi mắt lấp lánh, kéo tay từ ghế sofa đứng lên, lại cởi lỏng caravat cổ, thay nắm caravat, dẫn vào phòng ngủ.
Mặc dù hành động này có phần lả lơi nhưng cách mà Đường tiểu thư học theo trông rất thanh lịch, Bùi tiên sinh vô pháp cự tuyệt.
Từ trong ngăn kéo Nhã Bửu lấy ra một cái remote, nhàng ấn cái, chỉ thấy bức tường trong phòng ngủ lớn tự động mở ra hai bên, một sân khấu nhỏ hình bán nguyệt cao chừng 20cm hiện ra.
Nhã Bửu lại ấn phím khác, giường cũng chậm rãi chuyển động đối diện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoanh-khac-tinh-quang/2025239/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.