Cả hai mẹ con đang rôm rả đúng lúc sao thì cả ba cô và cô bước vào, cả hai có chút giật mình nhưng cũng nhanh chóng lấy lại dáng vẻ điềm đạm mỉm cười. Bà ta thấy cô liền nhẹ nhàng mỉm cười nói:
"Giai Nghiên, con về rồi sao?"
"Vâng, chào dì."
"Được được, về rồi thì tốt. Mau mau, qua đây ngồi xuống đi. Bữa tối cũng đã chuẩn bị xong hết cả rồi."
Bà ta niềm nở đón tiếp cô khác hẳn với gương mặt khó chịu khi nãy. Cô nhìn trên bàn bày đầy những món ăn hấp dẫn. Thấy thế ba cô liền bảo:
"Nào, ngồi đi Giai Nghiên. Ba đã nhờ mẹ chuẩn bị những món con thích đó."
Cô cũng ngoan ngoãn ngồi xuống, trong bữa ăn cả ba người đều trò chuyện rôm rả với nhau. Cô thì vẫn im lặng tiếp tục ăn, lâu lâu cả bà ta cũng có hỏi thăm vài câu rồi lại quay sang khen lấy khen để con gái. Ba cô gắp thức ăn đưa sang, ông nói:
"Thấy con có vẻ gầy đi nhiều rồi, ăn nhiều vô nhé!"
"Vâng, cảm ơn ba."
Sau bữa ăn cô mới cảm thấy không khí ấm cúng của gia đình khi không có cô vẫn rất vui vẻ. Mỗi khi ba hỏi cô điều gì thì liền cảm nhận được cái ánh nhìn lạnh lùng toát ra từ bà ta, cô cũng hiểu bà ta không thích cô hiện diện ở đây.
"Con ngồi xuống ăn chút điểm tâm nhé!"
"Không cần đâu, con cũng có việc rồi nên con xin phép rời đi."
"Có việc sao? Tiếc quá!."
Ông luyến tiếc nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoanh-khac-nam-ay/2812908/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.