Cứ tưởng rằng cô sẽ ở bệnh viện một mình nhưng hôm nay lại có Trình Hải đến thăm như thế này, cũng đúng lúc cô đang cảm thấy khi không biết hôm nay mình lại làn gì đây. Cô thì cứ liên tục luyên tha luyên thuyên còn Trình Hải cũng chỉ biết bất lực gật gật đầu hưởng ứng vừa gọt trái cây cho cô.
Cô liền lấy miếng táo được gọt kĩ càng trên đĩa lên bỏ vào miệng ăn, vừa ăn vừa hỏi cậu.
"Nhưng mọi người định bao giờ về nước vậy?"
"Chắc là sắp rồi, dù sao cũng không thể ở đây lâu được. Kinh phí bên tổ chương trình cũng có giới hạn."
"Công tử bột Trình Hải, sao cậu không rộng lượng mà hỗ trợ mọi người nhỉ?"
"Ha, cậu nghĩ...tôi là cái ngân hàng nhiều tiền lắm à?"
Cậu lườm lườm cô, tuy nhìn vậy nhưng mặt cô vẫn trong rất phỡn giả ngốc. Rồi vui vẻ trêu chọc cậu tiếp.
"Thiếu gia của nhà tài phiệt lại không giàu sao?"
"Được rồi thưa cô nương, ở đây không có thiếu gia hay tài phiệt gì hết. Ở đây chỉ có Trình Hải là một người dân bình thường mà thôi."
"Haizz...được được. Không trêu cậu nữa."
Cô mỉm cười rồi nằm ườn xuống giường, không thể động tay động chân với Trình Hải quả là chán mà. Nhưng hôm nay cậu lại trở thành một người hiền lành như vậy thật không giống cậu chút nào. Dường như bầu không khí cũng chìm vào trong khoảng lặng, bầu không khí im lặng này thật không thoải mái chút nào. Nhưng cô lại hết chuyện để nói cùng với Trình Hải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoanh-khac-nam-ay/2812824/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.