Trong khi vẫn còn chìm vào trong giấc ngủ nhưng cô vẫn cảm nhận được hơi ấm từ lòng bàn tay của ai đó đang chạm vào mặt mình. Cả mùi hương thoang thoảng toả ra gần đây thật quen thuộc làm sao, cô mơ màng từ từ mở mắt ra. Bóng dáng cao to bị khuất sau ánh đèn liền xuất hiện trước mắt cô, cô tự hỏi rằng có ai đang ở đây sao? phải mất chừng vài giây nheo mắt để được nhìn rõ hơn thì cô mới nhận ra người ở trước mặt mình là anh Dạ Tư Thành.
Nhìn thấy cô mở mắt anh vội vàng rụt tay về vì biết rằng mình đã vô ý đánh thức cô dậy rồi. Khi biết được rằng là anh cô mới lên tiếng, tâm trạng ũ rũ sau một ngày chờ đợi một ai đó cũng đã biến mất.
"Anh...anh đến rồi sao?"
Giọng cô lí nhí vang lên nhưng cũng đủ để anh có thể nghe rõ được. Anh mỉm cười vuốt tóc cô rồi nói:
"Ừm, anh đến rồi. Còn sớm em mau ngủ thêm đi."
Cô xoay người hướng mắt lên nhìn anh, vẻ mặt anh cũng đã trở nên nhợt nhạt hơn rồi. Cả quầng thâm mắt cũng đã xuất hiện trên gương mặt đẹp trai này rồi. Thật là, ông trời đã ban cho anh một gương mặt hoàn hảo thế này thì anh nên biết cách tran trọng nó đi chứ. Hiếm người nào có thể sỡ hữu gương mặt này lắm đó. Cô nhìn anh nhíu mày rồi nói:
"Quầng thâm mắt của anh...lại đậm hơn rồi kìa."
"Hả?"
Anh bất giấc sờ lên mắt mình rồi mỉm cười.
"Vậy sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoanh-khac-nam-ay/2812821/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.