Sáng sớm Đỗ Trình Tranh thức dậy chuẩn bị, đồ đạc vali đã dọn xong xuôi. Ngay lúc cô mở cửa chuẩn bị mua đồ ăn sáng đã thấy chiếc Porches đậu bên cạnh cửa nhà. Cô đi đến và gõ cửa kính xe, gương mặt đẹp như tạc tượng xuất hiện trước mắt. Cô không biết anh đã ở đây từ lúc nào, để ý thấy dưới mắt hơi thâm quầng liền hỏi. " Anh ở đây bao lâu rồi? Sao không lên nhà em "
Phong Hạo mở cửa xe đi đến cạnh cô, giọng nói trầm khàn " Không lâu đâu. Đi ăn sáng hả? Đi chung đi. "
Cô nghe thì liền không tin rồi nhưng vẫn cùng anh đến quán ăn đầu ngõ.
" Đừng nói là anh ở đó cả đêm? " cô nói theo suy đoán của mình.
Giác quan phụ nữ đúng là điều gì đó khó có thể qua mặt được, động tác lau đũa của anh thoáng khựng lại. Cô nhíu mày " Quả nhiên là vậy. Tại sao anh không về nhà? "
Phong Hạo chỉ cười rồi đưa đũa đã được lau sạch sẽ cho cô. " Anh có về nhà mà. Chỉ là đến sớm trước khi em ra ngoài "
Cái quầng thâm mắt đã bán đứng lời nói dối vụng về của anh.
" Anh sợ em lần nữa thất hứa cho nên đã lo lắng ở dưới nhà cả đêm, đúng không? "
Không ai hiểu nội tâm của anh bằng cô, hoàn toàn nói đúng tim đen. " Ừm " biết đã không thể giấu được nên khẽ thừa nhận.
Cô chống cằm nhìn vẻ mặt ủ rũ kèm chút thiếu ngủ kia rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoanh-khac-em-yeu-anh/3376793/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.