Phong Hạo làm việc nhanh gọn lẹ, chiều cùng ngày đã lên bài viết, tuy không quá dài nhưng đủ độ uy nghiêm của nhà lãnh đạo tập đoàn lớn Phong thị. Cư dân mạng đều kéo nhau vào trang cá nhân của Phong thị có tích xanh chính chủ, đọc xong thì ai nấy mặt mày xanh mét.
[ Tôi là Phong tổng của Phong thị. Lần này tôi lên bài muốn khẳng định rằng:
Thứ nhất, tôi là người thích bác sĩ Đỗ nhiều năm mới theo đuổi được. Không thể có chuyện cô ấy là người thứ ba.
Thứ hai, chuyện chúng tôi yêu nhau không liên quan đến mấy người. Các người không có quyền phán xét.
Thứ ba, Phong thị và luật sư sẵn sàng làm việc với những người nói lời đả kích cô ấy. Mấy cái ID ẩn danh trên mạng tôi đã tra rồi. Cứ ở nhà đợi thư mời lên tòa đi. ]
Bọn họ nhanh chóng muốn vào xóa các bình luận đi nhưng không kịp nữa rồi, các bài viết kia đã bị anh xóa đi, các tài khoản cũng bị anh lưu lại đợi để lên tòa kiện.
[ Chết rồi. Làm sao bây giờ? ]
[ Tội danh này đền tiền không nhỏ đâu. Cha mẹ tôi đều chỉ là người làm công thôi ]
[ Tôi sẽ bị đuổi khỏi nhà mất ]
[ Phong thị mà kiện không chỉ đền tiền đâu, có thể ngồi tù đó ]
[ Tất cả đều tại mấy phóng viên đăng bậy lên ]
Phong Hạo đọc toàn bộ phản ứng trên mạng mà cười lạnh, trào phúng nói " Cứ làm theo tôi nói "
Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoanh-khac-em-yeu-anh/3376792/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.