Chủ trọ đi đến tiếp đón thư ký Cao và Phong Hạo. Ông ta đã nhận cuộc gọi từ thư ký Cao nên đã chuẩn bị trước phòng nghỉ.
" Cậu mang người này lên lầu 2 đi, phòng số 4 "
Thư ký Cao không chần chừ một giây nào, nhanh chóng dìu Phong Hạo đi. Phong Hạo ý thức dần trở nên mơ hồ không thể đứng vững được, anh ta dồn hết sức đỡ người anh đến đỏ cả mặt. Anh ta có dáng dấp thư sinh gầy gò so với người cao lớn hơn 1m8 như Phong Hạo hoàn toàn thấp bé. Hạ Vũ tốt bụng đi qua một bên người dìu Phong Hạo, hai người đàn ông cùng dìu Phong Hạo lên phòng.
Trưởng khoa thắc mắc hỏi ông chủ trọ. " Người đàn ông đó là vậy ? "
" Chính là nhà tài trợ đó. "
Đỗ Trình Tranh từ lúc thấy anh, mọi thứ xung quanh cô đều mờ nhạt, bên tai cứ ù ù nên không nghe được cuộc nói chuyện của hai người. Hình ảnh chật vật đau đớn lúc nãy của anh như đánh thẳng vào tâm trí cô.
La Trúc không biết đứng bên cạnh cô lúc nào, thấy sắc mặt Đỗ Trình Tranh không ổn lắm. " Cô không sao chứ ? "
" Tôi không sao " Đỗ Trình Tranh nghe được giọng mình đang run rẩy.
Tại sao người đàn ông ấy một lần nữa đứng trước mặt cô ?
Gương mặt chán ghét của anh đến bây giờ cô vẫn nhớ mãi, nếu lại một lần gặp nhau anh có thật sự tức giận không ?
***
Hạ Vũ sau khi khám bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoanh-khac-em-yeu-anh/2728857/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.