Sáng hôm sau Đỗ Trình Tranh Tranh không nhận ra bản thân trong gương, đôi mắt sưng vù sau một đêm khóc chưa dịu đi, gương mặt phờ phạc nhìn chiếc cổ thon đã xuất hiện vài dấu vết đỏ tím chỉ cần chạm vô là thấy nhức. Trước khi bị ai thấy Đỗ Trình Tranh dùng kem che khuyết điểm làm mờ đi vết hôn. Sau khi chạy ra khỏi phòng của Phong Hạo, cô không thể ngừng khóc, nước mắt cứ chảy. Hành động của anh đã cho cô biết anh không còn là một Phong Hạo ôn nhu với cô nữa.
Phong Hạo đã rời nhà trọ từ sáng sớm, có lẽ có việc quan trọng hay đang trốn tránh cái gì đó. Thư ký Cao lái xe nhưng ánh mắt thỉnh thoảng nhìn kính chiếu hậu, gương mặt người đàn ông ngồi ghế sau được phản chiếu qua.
Thư ký Cao không biết việc xảy ra hôm qua là gì nhưng anh ta chắc chắn không có chuyện êm đềm nào, nhìn mu bàn tay được dán băng cá nhân là hiểu. Anh sắc mặt âm trầm nhìn máy tính bảng, lướt mắt xem một loạt dữ liệu, chốc chốc lại chau mày một cái.
" Hợp đồng ngày hôm qua đã giải quyết xong chưa ? "
" Dạ rồi, bên kia đã chấp nhận thỏa thuận. "
Anh ta mặc dù tò mò nhưng phận làm công không được xen vào đời tư cấp trên, nên chỉ biết nín nhịn lại.
Phong Hạo buông máy tính bảng xuống, người ngả ra phía sau, đôi mắt khép hờ chăm chăm vào bàn tay mình có một miếng băng cá nhân, là của Đỗ Trình Tranh để trong phòng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoanh-khac-em-yeu-anh/2728853/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.