4.
Ngọc ngồi xem lại báo cáo mà Nhật Thùy gửi, còn Hải Ninh thì ngồi gọt táo bên cạnh. Cái này, sao mà giống chế độ thị tộc mẫu hệ quá vậy?
Gọt táo xong, anh cắt thành những miếng nhỏ, xếp vào đĩa, sau đó quay sang hỏi cô:
-Nghe nói tiếng Anh của em rất tốt đúng không?
Ngọc vẫn đang chăm chú kiểm tra lại báo cáo, qua loa đáp:
-Cũng tạm tạm thôi!
Anh vui vẻ nhìn cô, nghiêm túc nói:
-So, give me your hand!
Lúc này cô mới ngẩng đầu lên nhìn anh, hôm nay anh bị làm sao vậy? Cô hơi nghi ngờ, trong ánh mắt anh phát ra tia nguy hiểm khó lường. Âm mưu, nhất định là anh lại đang âm mưu gạt cô nữa đây! Nhưng khi cô liếc nhìn đĩa táo trên bàn thì sự phòng bị cũng giảm bớt đi một nửa, là ăn táo thôi mà!
Thế là cô đưa tay mình ra, rồi lại tiếp tục xem báo cáo.
Bỗng nhiên một cảm giác lành lạnh từ ngón tay truyền đến, Hải Ninh vừa đeo nhẫn vào tay cô vừa vui vẻ nói:
-Em cũng biết đúng không? “Give me your hand” có nghĩa là…
Anh nói chậm rãi từng từ một: HÃY LẤY ANH NHÉ!
Cô vẫn đờ người nhìn anh hôn tay mình, 10 giây sau mới có phản ứng, vung tay đánh vào người anh, mắng:
-Đồ đểu, đồ lưu manh! Anh dám lừa em! Có ai cầu hôn như anh không hả?
Hải Ninh dịu dàng nắm lấy tay cô, thì thầm:
-Chẳng phải em đã đồng ý rồi sao?
-Khi nào?
-Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoanh-khac-cau-mim-cuoi/3151562/chuong-108-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.