Hôm nay là chủ nhật, Mai Mai lén mẹ sang nhà Ken chơi. Lúc cô đến thì anh đang ngồi làm việc trước máy tính, có lẽ là đang viết chương trình mới. Cô ngồi xuống ghế sofa đối diện anh, khẽ thở dài.
-Đến khi nào thì em mới thôi phải trốn mẹ để đi gặp anh nhỉ? Lúc trước còn có Niren, em có thể đi theo anh ấy đến chơi với anh, giờ thì…haizz!
-Dạo này Niren có liên lạc với em không?
-Thỉnh thoảng thôi, mà cũng chỉ nói được có vài câu là anh ấy kêu bận rồi tắt máy.
Ken gật gù, hôm trước anh cũng có gọi cho cậu ta, chủ yếu là để hỏi thăm cậu ta sống có tốt không, thế mà cậu ta lại không nể mặt anh chút nào cả. Rõ ràng là anh đã nói năng rất đàng hoàng lịch sự mà:
-Mọi thứ vẫn ổn cả chứ? Khi nào thì cậu trở lại bên này?
-Vẫn ổn, đại ca không cần lo! Em chỉ muốn được yên tĩnh một thời gian.
-Thế cũng được, tôi đã xin công ty cho cậu nghỉ phép một tháng rồi!
-Cảm ơn anh! À, nhờ anh khuyên mẹ em, nói bà ấy đừng lo lắng, cả Mai Mai nữa, anh chiếu cố nó một chút!
-Chuyện đó cậu khỏi lo! Mà cậu ở đấy còn đủ tiền để xài không?
Hải Ninh thản nhiên đáp:
-Thân em trai tráng thế này mà không nuôi nổi mình ư?
-Không lẽ cậu tính đi làm trai bao?
Bên kia cậu ta không hề tỏ ra tức giân, chỉ nhẹ nhàng đáp:
-Cũng khó nói lắm! Nhưng nếu em mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoanh-khac-cau-mim-cuoi/3151553/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.