Hương cười vẻ thần bí:
-Tất nhiên tớ biết! Mà sao vẫn còn nhiều vậy, cậu không ăn sao?
-Cái này ngọt quá, tớ không thích!
-Trời, mình đã bảo là…
-Bảo gì cơ?
Khuôn mặt nó ngơ ngác không hiểu, Hương cũng không dám nói nhiều, hai người họ cần có chút thời gian để mở rộng tình cảm, cô chỉ có thể làm cầu nối, nhưng cũng không thể quá lộ liễu. Hương cầm lấy một miếng cho vào miệng rồi nói lảng sang chuyện khác:
-Không có gì đâu! Còn cậu thì sao, sang năm tính thi môn gì?
-Vẫn vậy thôi, mình thi Sinh, kiến thức lớp 11 mình học qua hết rồi.
-Wow cậu siêu thật đấy! Còn mình thì, haizz, lớp 10 học còn chưa nên!
-Siêu gì chứ, tất cả là nhờ sư huynh giúp đó, anh ấy cho mình mượn sách, vở, tài liệu, còn tận tình hướng dẫn cho mình nữa.
-Sư huynh cậu tốt thật nhỉ!
-Hì hì sư huynh bảo tớ là gà anh ấy nuôi, sang năm cho đi thi đấu, tớ mà thi không xong thì thịt tớ luôn!
-Khụ khụ!
Hương bị sặc, nó vội đi rót một cốc nước đưa cho cô.
-Ai dành với cậu đâu, ăn từ từ thôi!
Sau khi cảm thấy khá hơn, Hương quay sang nhìn nó, vẻ nghi hoặc:
-Ngọc, cậu và sư huynh không có gì đấy chứ?
-Có gì là có gì cơ?-Nó không hiểu, câu hỏi này quá sức trừu tượng.
-Chẳng phải cậu từng nói không có tình bạn trong sáng giữa nam và nữ sao? Cậu và anh ta thân thiết như vậy liệu có phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoanh-khac-cau-mim-cuoi/3151495/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.