Một hồi sau khi được cô Liên cho uống thuốc hạ sốt, Hải Ninh đã tỉnh.Hắn khẽ mở mắt, môi mấp máy muốn nói gì đó.
“ Không phải cậu ta muốn tố cáo hành vi bạo lực của mình đó chứ? Nhưng ai bảo cậu ta giật điện thoại của mình, còn cưỡng hôn mình nữa, mình sẽ méc thầy Luật!”
Nhưng những việc xảy ra vừa qua cho nó thấy rằng sẽ không ai tin lời nó. Mọi người chắc chắn sẽ nghĩ là nó vì nhớ thương Hải Ninh nên mới lén chụp ảnh cậu ấy chứ tuyệt đối không tin Hải Ninh hút thuốc, càng không tin cậu ta đã giở trò bậy với nó. Có chăng thì chính nó đã cưỡng hôn Hải Ninh, bị cậu ta cự tuyệt nên đánh cậu ấy ngất xỉu!
Đã vậy thì...Nó vội chạy đến ngồi bên giường nắm lấy tay hắn:
-Hải Ninh, thật may quá cậu tỉnh rồi! Cậu có biết tớ rất lo cho cậu không?
-Cậu uống nhầm thuốc à? Tự nhiên lại tử tế với tôi vậy?- Giọng hắn yếu ớt.
-A, cậu muốn uống nước hả? Đợi mình chút nhé!
Nó vội đi lấy cốc, rót nước cho hắn, còn cô Liên thì nhìn nó cười:
-Xem ra hai đứa khá là thân thiết nhỉ! Hải Ninh biết không, lúc nãy Ngọc lo cho em lắm đấy, mặt mày nó trắng bệch ra. Mà thôi Ngọc giúp cô chăm sóc cậu ấy nhé, cô ra ngoài một lát.
-Dạ, cô cứ yên tâm giao cậu ấy cho em.
Cô Liên đi rồi nó liền thở phào nhẹ nhõm. Chìa cốc nước trước mặt hắn, giọng nó lạnh lùng:
-Cậu có tay chứ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoanh-khac-cau-mim-cuoi/3151452/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.