Ba rất thích mẹ.
Dương Dương và Sơ Sơ đều cho rằng như vậy.
Hôm nay, phòng thí nghiệm của mẹ có việc nên mẹ bỏ lại hai anh em vội vàng đến trường học.
Đột nhiên ba qua chơi, hai anh em có chút thấp thỏm, không biết ba có đồng ý chơi trò chơi của bọn họ không.
Trước kia mẹ chơi với chúng, cái gì có thể chơi, mẹ cũng biết chơi.
Đừng nhìn mẹ là một người lớn, kỳ thực mẹ cũng rất ngây thơ.
Lúc hai anh em chơi cùng mẹ, mẹ đều rất nhập tâm diễn trò.
Ví dụ khi chơi cờ tỷ phú, mẹ không may mắn, chơi đến lúc gây dựng sự nghiệp thất bại còn bị bắt vào ngục giam.
Vẻ mặt mẹ khi đó như nhân sinh không còn gì luyến tiếc, ngồi xổm trong góc vẽ vòng tròn, mắng ông trời bất công.
Sau đó ba người chơi một ván mới, lần này mẹ tới điểm kết thúc đầu tiên, tay cầm hàng tỉ tiền giá trị lớn, trong nháy mắt lại vui vẻ lên, đêm đó mời hai anh em đi ăn KFC.
Bây giờ ba đang xem TV ở phòng khách, Dương Dương và Sơ Sơ lặng lẽ nói chuyện trong phòng.
"Ba thích chơi gì nhỉ?" Dương Dương do dự.
Sơ Sơ lắc đầu bày tỏ cô bé cũng không biết.
Tuy rằng ba rất tốt với họ nhưng lại không giống mẹ, thậm chí có đôi lúc bọn họ thấy mẹ không phải là mẹ mà là chị gái lớn của bọn họ.
Nhưng khi ba đứng trước mặt, hai anh em đều có thể ý thức được, người đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoanh-khac-anh-bat-dau-dong-tam/3734155/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.