Mỗi cuối tuần, Chử Dạng luôn vội về nhà.  
Nếu không có việc vào chiều thứ sáu thì sau giờ học cô thường về kí túc xá để thu dọn đồ đạc rồi rời đi.  
Nhưng dạo này Chử Dạng có vẻ không còn thiết tha với chuyện về nhà nữa. 
Cô thường rời khỏi trường vào thứ sáu nhưng gần đây cô lại chậm chạp ăn xong bữa trưa thứ bảy mới từ từ chuẩn bị rời đi.  
Kí túc xá của nghiên cứu sinh gồm hai người một phòng, là người bạn cùng phòng duy nhất của Chử Dạng, rất nhanh Thư Mạt đã phát hiện ra điểm khác thường. 
Thứ sáu tuần này, Chử Dạng đang tính tiếp tục ở lại trường học. 
Cuối cùng, Thư Mạt quyết định đi tìm hiểu một phen. 
"Cậu cãi nhau với anh Từ à?" 
Chử Dạng lắc đầu: 
"Không có." 
"Vậy tại sao cậu không về nhà?" 
Thư Mạt nhíu mày: "Chẳng lẽ sau khi kết hôn tình cảm hai người không còn mãnh liệt như trước? Hai người bước vào thời kỳ lạnh nhạt rồi sao?" 
Chử Dạng cau mày, lên tiếng phủ nhận phỏng đoán bậy bạ của cô ấy: "Không có, cậu nghĩ nhiều rồi." 
Thư Mạt quay lại vấn đề ban đầu: "Vậy tại sao cậu không về nhà?" 
Sắc mặt Chử Dạng có chút khó xử, lại có chút rối rắm, đợi nửa ngày cũng không nói được một câu. 
Thư Mạt đợi cô trả lời. 
Vài phút sau, Chử Dạng mới dùng giọng điệu mơ hồ nói: “Không chịu nổi.” 
Bà mẹ đơn thân Thư Mạt ngẩng đầu suy nghĩ rất lâu nhưng vẫn chưa kịp hoàn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoanh-khac-anh-bat-dau-dong-tam/3734152/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.