Đúng lúc Sùng Chính Nhã có bình rượu, xem ra là mới lấy từ kho lên, đang định gõ cửa.
“Tôi đang định tìm hai người uống rượu, chai này”, Sùng Chính Nhã giơ logo ra cho cô nhìn rồi nói: “Sản xuất năm 1990, cùng uống không?”
Nói xong anh ta nhìn vào trong phòng một cái, chỉ thấy mỗi Từ Nam Diệp bên trong.
“A? Đám sinh viên kia về sớm như vậy?”
Toàn bộ quá trình Chử Dạng không nói một câu, nhìn chằm chằm anh ta, giống như muốn tìm ra một lỗ trên người anh ta.
Sùng Chính Nhã nhìn cô và Sùng Chính Nhã đơn độc ở trong một phòng, không cần nghĩ cũng biết tại sao cô lại nhìn anh ta.
“Được rồi được rồi, đừng nhìn tôi như kẻ thù vậy, không phải chỉ có năm nghìn thôi sao? Trả lại cho cô.”
Dù sao anh ta cũng gạt được tám ngàn của Từ Nam Diệp, cũng không tính là thua thiệt.
Động tác của anh ta rất nhanh, chỉ một lát sau đã trả lại tiền cho cô.
Chử Dạng lên tiếng: “Anh vào thăm đàn anh đi, tôi ra ngoài lấy ít trái cây cho anh ấy giải rượu.”
Sùng Chính Nhã cầm chai rượu đi vào trong phòng, cẩn thận đi qua mấy mấy chai bia đặt đầy đất, sau đó lại nhìn đồ ăn vặt và hoa quả trên bàn.
Anh ta không khỏi cảm thán: “Chậc, đám sinh viên này là dân tị nạn à?”
Từ Nam Diệp đang dựa vào sô pha nhắm mắt nghỉ ngơi, dường như không biết anh ta đã tới.
Sùng Chính Nhã ngồi bên cạnh anh, giơ tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoanh-khac-anh-bat-dau-dong-tam/3734133/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.