Sùng Chính Nhã vốn ở nhà ngủ bù, ngày hôm qua anh ta cùng đám hồ bằng cẩu hữu* làm loạn cả đêm ở quán bar nên bây giờ rất buồn ngủ.
*Hồ bằng cầu hữu: bạn bè chuyên cùng nhau làm chuyện xấu xa, càn quấy.
Điện thoại trên tủ đầu giường đột nhiên vang lên.
Tâm trạng anh ta tệ nhất là khi thức dậy, điện thoại vừa vang lên anh ta lập tức bùng nổ.
“Mới sáng sớm đã gọi điện quấy rầy ông đây!”
Tiếng quát này cũng đánh thức vợ anh ta bên cạnh.
Đêm hôm qua anh ta về nhà muộn, vợ anh ta khó khăn lắm mới dỗ anh ta đi ngủ được nên đến nửa đêm mới có thể ngủ.
Bùi Tư Vi vuốt mắt ngồi dậy, giọng điệu cũng mất kiên nhẫn nhưng so với Sùng Chính Nhã thì tỉnh táo hơn nhiều: “Công ty gọi sao? Hay là nghe một chút đi.”
“Tôi không cần biết công ty hay không, làm phiền ông ngủ đều đáng tội chết!”
Anh ta cúi đầu nhìn thông báo trên màn hình điện thoại, mới vừa còn tức giận giống như muốn hủy diết thế giới, lúc này người đàn ông đột nhiên tỉnh táo lại.
Bùi Tư Vi cảm thấy lạ.
Sùng Chính Nhã như bị hoán đổi với người khác, vén chăn đứng dậy, vội nói với cô ta: “Tôi đi ra ngoài nhận điện thoại.”
Đi dép vào, ba bước đã rời khỏi phòng.
Nhìn dáng vẻ kia, giống như có chút… vui vẻ.
Trực giác Bùi Tư Vi cảm thấy không ổn, bọn họ là hôn nhân chính trị, không có tình cảm với nhau. Trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoanh-khac-anh-bat-dau-dong-tam/3734116/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.