Chử Dạng nói xong, tất cả mọi người đều rơi vào im lặng.
Khó xử nhất là Thư Mạt, cô ấy muốn lấy lại mặt mũi nên cố kéo khóe môi nhưng lại không ngừng đứt quãng.
Tống Lâm Ấu nhìn không nổi nữa, quyết định tiến lên giải vây cho cô bạn đần này: “Bình thường cô ấy nói chuyện đều không nghĩ, đàn anh anh tuyệt đối đừng cho là thật.”
Từ Nam Diệp ôn hòa mỉm cười: “Tôi còn tưởng là ngay cả tôi Dạng Dạng cũng giấu.”
“…”
“…”
Chờ bọn họ đi tới phòng bao thì thấy mấy nhân viên phục vụ đang thu dọn tàn cuộc.
Cuối cùng Thư Mạt cũng tin lời của Chử Dạng, cô ấy thực sự không khoa trương, bốn mười bốn năm kg, bụng một vòng thịt, xem ra đã ăn tất cả.
Chử Dạng vẫn đứng ở bên cạnh tiêu thực, ngay cả lời giới thiệu cũng qua loa lấy lệ.
Cô chỉ vào cô bạn ngu ngốc của mình trước.
“Thư Mạt.”
Sau đó là người có vẻ mặt kích động nhất, giống như có ngàn vạn lời muốn nói.
“Tống Lâm Ấu.”
Cuối cùng là người có sắc mặt trông kém nhất so với hai người bạn cùng phòng.
“Trần Tiểu.”
Hai người trước Từ Nam Diệp không nhận ra, Chử Dạng giới thiệu cho anh, anh lễ phép gật đầu nói một câu: “Xin chào”, khi nhìn về phía Trần Tiểu, ánh mắt anh hơi dừng một chút.
Trần Tiểu chỉ lo chứng minh với người khác Chử Dạng dựa vào cái thai, mà chỉ số thông minh rơi mất, cô ta quên rằng đã từng gặp mặt Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoanh-khac-anh-bat-dau-dong-tam/3734115/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.