Đầu ngón tay Từ Nam Diệp tiếp tục xoa ấn ở huyệt Thái Dương mạnh hơn một chút.
Trên sườn mặt anh còn có dấu vết để lại do ghé vào trên bàn ngủ, đôi mắt sáng trong veo, bên môi treo nụ cười nhàn nhạt, bộ đồ ngủ rộng và mềm mại, góc độ nào cũng hoàn hảo.
Đặc biệt là mái tóc ngắn xõa tung không được tạo dáng bởi keo tạo kiểu chải ngược ra sau đầy cứng nhắc và nghiêm túc khiến cho anh nhìn qua giống như một con gấu nhồi bông đầy hơi thở sảng khoái dưới ánh mặt trời.
So với vẻ bề ngoài hiền lành và vô hại của anh, Chử Dạng chính là một bà cô yêu quái vừa ra khỏi động nóng lòng hấp thu linh hồn con người.
Khoé môi Từ Nam Diệp động đậy nhưng âm thanh vòm trong phòng khách quá lớn nên căn bản là không nghe thấy gì. Chử Dạng vội vàng tắt đi âm thanh, cuối cùng cũng nghe thấy được lời nói của Từ Nam Diệp.
Căn phòng cuối cùng cũng yên tĩnh trở lại.
Sau khi hai lỗ tai được giải phóng, Từ Nam Diệp dựa vào tường, giọng nói có chút khàn khàn: “Không phải em nói cuối tuần sẽ ở lại trường học hay sao?”
Chử Dạng có chút xấu hổ, nắm góc áo hỏi lại anh: “Không phải anh nói cuối tuần phải tăng ca sao?”
“Anh mang về nhà làm,” Từ Nam Diệp ngước mắt quét nhìn mớ hỗn độn nằm đầy đất trong phòng khách, âm thanh nhẹ nhàng, “Thật ra là anh trộm lười tính ở thư phòng ngủ một chút, cảm ơn em đã đánh thức anh.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoanh-khac-anh-bat-dau-dong-tam/3733892/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.