giờ con Tôi cũng đã hơn 1 tuổi nên nên Tôi cho con đi trẻ để trả mẹ về với Bố và các em, khoảng thời gian qua mẹ cũng đã vì Tôi mà vất vả quá nhiều rồi, ngày mẹ con Tôi và Ngân tiễn mẹ lên xe về quê, mẹ cứ nhìn cháu mà nước mắt cứ ứa ra không muốn rời, Tôi cũng muốn giữ Mẹ ở lại với con và Tôi lắm nhưng mà suy cho cùng Tôi cũng đã làm khổ mẹ quá nhiều rồi, giờ con cũng đã gửi trẻ được Tôi cũng không nên ích kỷ chỉ biết giữ mẹ khư khư cho riêng mình mãi được.
Tôi nhìn mẹ đang bịn rịn cháu và nói ;
- Mẹ cứ về với Bố và hai em đi, có gì con sẽ đưa cháu về thăm Bố Mẹ và hai em, mẹ đừng buồn, mẹ cũng không phải lo gì cho con đâu, con của mẹ đã trưởng thành rồi mà mẹ.
Ngân nhìn Mẹ Tôi nói ;
- Bác cứ yên tâm, Tình ở đây còn có cháu mà, bác yên tâm nha, có gì cháu sẽ gọi về cho bác ngay.
- cháu nhớ nha, ở đây nó có chuyện gì cũng không được giấu bác đâu đó,
- Ngân ; dạ, cháu biết mà bác.
Tại nhà của Long ;
Linh đang tiến lại vòng tay ôm Long từ sau lưng, Long thấy vậy vội bứt tay Linh ra quay người lại nhìn Linh và nói ;
- Linh này, có chuyện này có lẽ anh cần nói rõ với em một lần cuối cùng cho em hiểu, anh trước giờ vẫn vậy, vẫn luôn xem em như một đứa em gái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-troi-rieng-anh-chon/2823563/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.