*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đường Hành xấu hổ lau mặt, bàn tay ướt đẫm, gió đêm thổi qua, hóa nên lạnh lẽo. Cậu biết lưng áo của Lý Nguyệt Trì cũng ướt, gió ùa đến lại thêm lạnh căm, Đường Hành muốn đưa tay che vệt nước mắt nhưng bị Lý Nguyệt Trì nhẹ nhàng ngăn lại.
"Có phải có ai nói gì với em không," giọng anh vô cùng bình tĩnh, "Lão Nhậm hay là ai khác?"
Đường Hành không nói gì, mất một lúc mới thôi nghẹn ngào, anh hỏi một đằng cậu đáp một nẻo "Rốt cuộc mấy năm qua anh sống ra sao?"
"Cứ thế mà sống," Lý Nguyệt Trì xoay người sang chỗ khác, tạo khoảng cách với Đường Hành "Em muốn biết như vậy thì để tôi dẫn em đi xem."
Anh dứt lời liền đi về phía trước. Xung quang tối đen tới mức không nhìn được năm đầu ngón tay, Đường Hành đành phải dùng điện thoại mở đèn pin lên, đi theo đằng sau. Buổi sáng cậu vẫn chưa tới nơi này, tuy rằng cũng là đường xi măng nhưng lại đầy ổ gà, đường dốc cực kỳ khó đi. Lý Nguyệt Trì đi trước cậu, tốc độ không nhanh cũng không chậm, thậm chí còn không cần đèn soi đường.
Đi chừng năm phút, Lý Nguyệt Trì dừng lại, nói: "Tới rồi."
Đường Hành giơ điện thoại lên, muốn mượn ánh đèn nhìn căn nhà trước mặt, lại nghe Lý Nguyệt Trì thấp giọng cười một tiếng.
"Cái kiểu này của em giống như vai chính trong mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-troi-phuong-nam/3118552/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.