Đỗ Đăng Khoa đã đi học trở lại.
Chỉ có quả đầu còn quấn băng trắng, khóe miệng còn vết bầm hơi mờ, ngoài ra vẫn ổn, không bị sứt mẻ miếng nào như thiên hạ đồn. Hắn đứng đó, đưa tay vẫy Phong Linh khi thấy người vừa đi ra cổng trường.
Nhưng hắn càng vẫy thì người kia càng bước đi thật nhanh như cố tình tránh mặt hắn.
Thì rõ ràng.
Lục Huy đứng một bên không nhịn được liền phì cười.
Đăng Khoa cũng chỉ dựa vào chiếc moto, nhếch môi nhìn theo bóng lưng của nàng mà không đuổi theo.
"Cậu ta đang nhìn cậu đấy!" Diệp Chi nhìn ra phía sau, thấy tên họ Đỗ vẫn cứ dõi theo hai người.
"Kệ mịa nó!" Phong Linh bực bội.
Mặc kệ, họ Diệp tiếp tục trêu:
"Sao giống trong phim thế? Đại ca học đường nhìn trúng em gái Phong Linh nhà ta. Hí hí!"
"Cậu xem phim quá 180 phút à?" Phong Linh lườm muốn trắng mắt sau đó bước nhanh đi trước.
Nhỏ Diệp Chi kia vẫn cười hí hí chạy theo.
Ở bên này, Lục Huy vừa cười vừa đội nón bảo hiểm vừa lên tiếng:
"Mày đừng có hù con gái người ta."
Thu hồi ánh nhìn, Đăng Khoa quay lại, nheo mắt:
"Này! Tính ra con bé còn chưa ngồi lên xe tao đấy!" Hắn nhìn qua thằng bạn, nói bâng quơ, nửa thật nửa đùa.
Chưa ngồi xe tao, nhưng đã ngồi xe mày rồi.
Đối phương nghe qua là hiểu ngay, hắn đang nhắc lại chuyện Lục Huy từng đưa Phong Linh về ký túc xá, và để nhắc nhở luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-troi-cua-gio/3332305/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.