Chương trước
Chương sau
Lý Chiêu Dương bị chuyện này dọa cho đứng hình không biết phải phản ứng như thế nào cho đúng nhưng tim cô lại đập rất nhanh trong lòng lại rất vui mừng,đột ngột lúc này Lâm Thanh và Lý Chiêu Nhi đồng loạt đập bàn đứng lên,Lâm Thanh liền quát lớn:

Chuyện này tuyệt đối không thể, Thái sư tuyệt đối không thích loại người như cô đâu!!!!"

Lý Chiêu Nhi cũng tiếp lời:

"Bắc Hải Công Chúa đừng nói bậy,Hoàng Thúc là đệ đệ của Phụ Hoàng chuyện đó sẽ không bao giờ xảy ra"

Minh Nguyệt cười cười nhìn Lý Chiêu Nhi mà châm chọc nói:

"Ngươi cũng nói được câu đó sao,chẳng phải ngươi là người mở lời với Thái sư trước sao còn bị người ta từ chối đúng thật là đau lòng ha

Lý Chiêu Nhi tức giận đến run người:

"Cô,...

Minh Nguyệt lại nhìn Lâm Thanh mà khẳng định:

"Thái sư là thích Anh Anh nhà tôi,chứ cô có thấy ai đến Nguyên Thần cũng để trên người Anh Anh "

Lâm Thanh hai mắt kinh ngạc nhìn Minh Nguyệt,Minh Nguyệt nói tiếp:

"Nguyên Thần đối với người tu đạo như bọn ta là thứ rất quan trọng ngoài ý trung nhân mà bản thân muốn ở bên cả đời ra thì không được phép đưa cho bất kỳ ai"

Lâm Thanh tức giận nhìn Minh Nguyệt và Lý Chiêu Dương đang ngồi bên kia mà nghĩ " Không,không,ta không tin,ta không tin ".

Lâm Ngạn bên này liền quay sang hỏi Lý Chiêu Dương:

"Vậy Vương Gia đã có người trong mộng hay chưa"

Lý Chiêu Dương chỉ mỉm cười không đáp lại cô nghĩ "Đã có rồi, ta thích Hoàng Thúc nếu những lời Nguyệt Nguyệt nói là thật thì,..."



Cô chưa nghĩ hết Minh Nguyệt đã lên tiếng một cách khó chịu:

Ngươi hỏi làm gì"

Lâm Ngạn tự tin nói:

"Nếu Thái sư đã có ý với Vương Gia, ta đương nhiên cũng có thể thật không dám giấu các vị lần đầu gặp Vương Gia ta đã đem lòng nhớ mong,hiện cũng đã đến tuổi thành gia lập thất nên muốn đến hỏi cưới Vương Gia

Lần này người bất ngờ là Minh Nguyệt,Minh Nguyệt nghe xong lời Lâm Ngạn nói suýt chút nữa phun hết trà ở trong miệng ra.Lâm Thanh nghe Lâm Ngạn nói thì tức giận vô cùng:

Huynh có bị điên không lại thích một người ác độc như cô ta!!!"

Lâm Thanh vừa dứt lời lập tức có hai Quỷ Vệ đứng hai bên,hai Quỷ Vệ đó đưa thẳng kiếm lên cổ Lâm Thanh khiến những người khác sợ hãi vô cùng.Giọng Hàn Diệt Phong lạnh lẽo vang lên

Những người bình thường không có tu vi trong người cùng lắm chỉ bị ép đến ngất đi nhưng những người tu đạo mang tu vi trong người nếu không kiểm soát tốt rất có thể sẽ trọng thương,Cửu Phi Phi khi và Lâm Thanh khi áp lực vừa xuất hiện đã không chịu nổi mà nôn ra một ngụm máu lớn rồi ngất đi.

Lâm Ngạn cũng chẳng khá khẩm hắn ta phun ra máu rồi nằm vật trên đất,Lý Chiêu Dương thấy tình hình không ổn liền lên tiếng:

Hoàng Thúc người,người bình tĩnh lại đã"

Hàn Diệt Phong một tay đang bế Lý Chiêu Dương mà ôm rất chặt cô trong lòng mà nói:

" Anh Anh con muốn nói đỡ cho hắn!!!"

Lý Chiêu Dương nhìn biểu cảm trên gương mặt của hắn đang bắt đầu thay đổi từ khó chịu thành tức giận thì cô lúng túng nói:

Không,không phải đâu ạ,nhưng nếu người cứ tạo ra áp lực như vậy sẽ nguy hiểm cho những người khác"

Hàn Diệt Phong nhìn chằm chằm cô nói:



"Vậy là con thích hắn muốn gã cho hắn"

Lý Chiêu Dương nghe Hàn Diệt Phong nói trong mắt hiện rõ sự bối rối nói:

Không có mà,Hoàng Thúc chúng ta rời khỏi đây rồi nói tiếp nhé"

Hàn Diệt Phong nghe vậy chỉ lạnh mặt nhìn Lâm Ngạn rồi hừ lạnh một tiếng sau đó ôm Lý Chiêu Dương rời đi,trước khi rời đi còn nói với những Quỷ Vệ đi cùng:

"Cưới hỏi?!!Nói nghe thật êm tai nhỉ!!!"

Hàn Diệt Phong xuất hiện từ đằng sau Lý Chiêu Dương mà nhẹ nhàng ôm cô lên Lý Chiêu Dương vừa ngại ngùng vừa đỏ mặt nhìn hắn,Lâm Thanh vừa sợ hãi khi bị hai thanh kiếm kề ở cổ vừa bất ngờ nghĩ " Không thể nào Thái sư có bệnh sạch sẽ tạo sao lại ôm tiện nhân đó".

Hàn Diệt Phong nghe được suy nghĩ của Lâm Thanh liền ném cho ả ta một ánh mắt chết chóc,Hàn Diệt Phong nói:

Những người hôm nay ở đây có những lời lẽ không tốt về Anh Anh đem ra phạt 100 trượng"

Lâm Thanh và Cửu Phi Phi

"Cái gì!!!!"

Hàn Diệt Phong quay đến nhìn Lâm Ngạn khi Lâm Ngạn thấy ánh mắt của hắn cơ thể bất giác sợ hãi không rét mà run,Hàn Diệt Phong lạnh lùng nói:

"Ngươi muốn hỏi cưới Song Vương!!!Ha,...

"GAN CŨNG THẬT LỚN!!!!"

Một cỗ áp lực lập tức bao trùm cả ngự hoa viên ngoại trừ Lý Chiêu Dương đang được Hàn Diệt Phong ôm trong người,Minh Nguyệt ngồi bên cạnh cũng phải hoảng hốt với cỗ áp lực này của hắn,Minh Nguyệt khó khăn nghĩ "Hàn Diệt Phong, mạnh đến mức này sao,..".

Minh Nguyệt phải khó khăn chống đỡ những ngươi khác đương nhiên đều bị áp lực ép toàn bộ nằm vật xuống đất,những bàn ghế và mặt đất đều bắt đầu xuất hiện vết rạn nứt do áp lực quá lớn.

"Xử Lý hết chỗ này đi,những người có lời lẽ không đúng với Anh Anh dù chỉ là một chữ cũng 100 trượng"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.