Minh Nguyệt một tay cầm ô chạy rất nhanh dưới tuyết vừa chạy vừa nghĩ "Mình vậy mà bị quỷ rượt rồi". Minh Nguyệt đang suy nghĩ thì cảm nhận được đằng sau có gì đó liền lách nhẹ người sáng một bên thì thấy đó là một bàn tay của một nam nhân,Minh Nguyệt xoay lại nhìn thấy Đông Xuyên ở phía sau nhanh chóng bật người ra đứng cách xa Đông Xuyên,Minh Nguyệt vội vàng nói:
"Ngươi, ngươi đừng qua đây,quân tử động khẩu không động thủ,đừng qua đây"
Đông Xuyên đen mặt gắn từng chữ nói:
"Ngươi bôi nhọ danh dự của lão tử,lấy tên của ta đi thanh lâu còn dám ở đây nói chuyện quân tử với ta à!!!"
Minh Nguyệt liền lên tiếng bao biện:
"Thân phận của ta đặc biệt ngươi biết đó nên trong lúc suy nghĩ lại vô tình nghĩ đại một cái tên không ngờ lại trúng phải tên của ngươi,ta cũng không biết đó là tên của ngươi"
Đông Xuyên càng nghe càng tức giận,gầm lớn:
"LẤY TÊN CỦA TƯỚNG LĨNH BỌN TA CÒN DÁM BAO BIỆN!!!MAU CHỊU CHẾT ĐI"
Đông Xuyên dứt lời liền lao nhanh đến muốn tóm lấy Minh Nguyệt,Minh Nguyệt không vừa lập tức né tránh nhìn từ phía trên thấy có hai cây dù màu đỏ một đuổi một né đang rượt nhau chạy từ nóc nhà này sang nóc nhà khác,Minh Nguyệt đạp trên không trung bay lên Đông Xuyên ngẩn đầu lên nhìn thì Minh Nguyệt đã đạp lên vai
Đông Xuyên sau đó phóng cách xa ba bốn tòà nhà, tiếp tục chạy đi nói vọng lại về phía Đông Xuyên:
"Ta đi trước đây,có gì nói chuyện sau"
Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-thoi-gian-con-lai-cua-song-vuong/3588555/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.