Lý Chiêu Dương và Song Thiên đều tung ra sức mạnh của mình mà tấn công,Song Thiên có chút lơ đãng nhìn Lý Chiêu Dương một lúc rồi thở dài nhỏ giọng:"Muội cũng chẳng thay đổi gì hết"
Trong đôi mắt của Lý Chiêu Dương có chút bất ngờ nhìn Song Thiên,Song Thiên liền làm bộ làm tịch cả người ngã khỏi ngựa đứng trên đất lên tiếng:
"Song Vương trăm nghe không bằng một thấy rất lợi hại,ta khâm phục"
Cả hai quân đều trố mắt nhìn Lý Chiêu Dương thì suýt chút nữa đã cười thành tiếng vì hành động không thể lường trước cửa Song Thiên,Lý Chiêu Dương thúc ngựa quay về nơi mình đứng.
Song Thiên leo lại lên ngựa quay về phía của Cơ Phù,Cơ Phù nửa con mắt lên tiếng:
"Hay đấy Cửu Đệ,nếu người của Đệ ở đây thì chắc sẽ rất sốc vì đệ thua một cô bé chưa lớn đấy"
Song Thiên nhẹ cười lên tiếng:
"Ngũ Ca nếu là huynh, huynh có nỡ bắt nạt muội muội của mình hay không "
Cơ Phù liền thản nhiên lên tiếng mà nhìn Lý Chiêu Dương:
"Đương nhiên là không muội ấy mà muội muội của chúng ta mà"
Cuộc chiến ngày hôm đó hai bên tạm thời không đánh vì Hàn Diệt Phong cần thêm thời gian điều tra,Cơ Phù cũng đã nhận được thư cảnh báo của Lý Chiêu Dương nên đã tránh được một kiếp.Tối hôm đó khi cô vừa quay trở về lều thị Hàn Diệt Phong đã chờ sẵn,Hàn Diệt Phong để cô ngồi xuống rồi lên tiếng hỏi:
"Anh Anh,con và người có tên Song Thiên đó quen biết nhau"Lý Chiêu Dương cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-thoi-gian-con-lai-cua-song-vuong/3620830/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.