Chương trước
Chương sau
Hàn Diệt Phong đưa mắt nhìn lên ánh mắt lạnh lẽo giọng nói âm trầm vang lên:

"Hoặc là hạ vũ khí quy hàng, hoặc là chết"

Cơ Phù nhìn Hàn Diệt Phong rồi dõng dạc lên tiếng:

"Thái sư ngươi đừng nghĩ rằng bổn Vương sợ ngươi ta không làm gì trái với lương thì tại sao phải quy hàng,dám hỏi Thái sư nếu là ngài ngài có phục hay không"

Hàn Diệt Phong lạnh giọng lên tiếng:

"Nếu ngươi hạ vũ khí đầu hàng ta sẽ cho điều tra để chứng minh ngươi trong sạch nếu ngươi dám kháng lệnh thì đồng nghĩa muốn đối địch với Phong Quốc"

Hàn Diệt Phong nói rồi nhẹ đưa mắt nhìn Lý Chiêu Dương mà nghĩ "Nếu không phải ngươi là ca ca của Anh Anh ta tuyệt đối không nói những chuyện vô nghĩa này".

Cơ Phù không khuất phục lên tiếng:

"Ta không phục, không hàng"

Minh Nguyệt và Lý Chiêu Dương đổ mồ hôi hột nghĩ "Thì huynh có bao giờ phục ai đâu mà".

Cổng thành được mở ra một cách chậm rãi do sự nặng nề Cơ Phù và Song Thiên mỗi người một con ngựa bước ra đi theo sau là một đội kị binh đứng đối diện đại quân của Lý Chiêu Dương.Song Thiên thúc ngựa đi lên phía giữa chiến trường gương mặt không chút biểu cảm lên tiếng:"Ta là Song Thiên không biết vị tướng lĩnh nào sẽ nghênh chiến"

Cả đám Thập Vi lùi lùi lại vì đây là Cửu Bá Bá của bọn họ,bọn họ thừa biết không đấu lại Minh Nguyệt cũng lia mắt chỗ khác cô và Song Thiên mà giao đấu thì người thắng đương nhiên là Song Thiên,Minh Nguyệt vẫn chưa muốn ăn cây thương dài đó đâu.

Đông Xuyên nhìn khí chất của Song Thiên cũng cảm thấy hứng thú muốn so tài thì Lý Chiêu Dương đã lên tiếng:

"Song Vương Lý Chiêu Dương nghênh chiến"

Mọi người quay lại nhìn cô thì cô chỉ cười cười,Hàn Diệt Phong dùng ánh mắt lo lắng nhìn cô thì Lý Chiêu Dương chỉ bình tĩnh nói:

"Người đừng lo con sẽ ổn thôi"



Lý Chiêu Dương nói rồi thúc ngựa tiến lên đứng đối diện với Song Thiên,Song Thiên nhìn cô trong mắt không hiện rõ là dư vị gì trên tay từ từ xuất hiện một nguồn linh lực màu đỏ đen rồi xuất hiện một cây thương dài,Lý Chiêu Dương nhìn cây thương trong đầu lại nhớ đến kiếp trước chính là cây này đã xuyên qua bụng mình,Lý Chiêu Dương cười khổ tay xuất hiện một luồn linh lực màu tím thanh kiếm màu tím của cô cũng hiện ra.

Song Thiên hướng mũi thương về phía Lý Chiêu Dương nói:

"Tiếp Chiêu"

Lý Chiêu Dương đánh lệch mũi thương sang một bên đầm kiếm đến mà cười cười nói:

"Rất sẵn sàng"Cả hai ở trên ngựa so tài mà những người nhìn thấy cũng phải trố mắt hai tia linh lực một đen đỏ,một tím đang tấn công đối phương không hề nương tình.Lý Tư Hàm ngồi trên ngựa nhìn cũng phải bất ngờ Nhất Quỷ và Nhị Quỷ không ngừng cảm thán:

"Tuyệt thật đó"

"Chủ Mẫu giỏi quá, người này năng lực ngang ngửa với Chủ Tử của chúng ta nhưng Chủ Mẫu lại đánh ngang bằng thật tuyệt"

Song Thiên nghiêm mặt một tay xoay mạnh cây thương về phía Lý Chiêu Dương mà nói:

"Trích Ba Văn Đột"

Cây thương lập tức phân ra thành hàng loạt các ảo ảnh mà tấn công Lý Chiêu Dương,Lý Chiêu Dương bình tĩnh cười nói:

"Điệu Nhảy Của Bướm Thiên:Điệp Hoàng"

Những con bướm màu tím liền xuất hiện khắp nơi Song Thiên rất cẩn thận vừa né tránh những chú bướm màu tím ấy vừa tránh mũi kiếm của Lý Chiêu Dương, Cửu Phi Phi thấy có rất nhiều những chú bướm màu tím xinh đẹp đang lượn quanh khắp nơi thì lên tiếng:

"Đẹp quá đi"

Cửu Phi định đưa tay chạm vào những con bướm đó thì Đông Xuyên vội lên tiếng:

"Phi Phi đừng chạm vào!"

Cửu Phi Phi nghe Đông Xuyên nói lớn thì cũng theo bản năng rụt tay lại, nhìn Đông Xuyên một cách nghi hoặc:



"Sao vậy Đông Xuyên ca ca"

Đông Xuyên chưa lên tiếng giải đáp thắc mắc của Cửu Phi Phi thì Lý Tư Dao rất hữu ý ném một thanh kiếm về phía của một con bướm,thanh kiếm đó liền bị con bướm màu tím phóng ra tia sét màu tím mà cháy rụi khiến Cửu Phi Phi tái xanh mặt,Đông Xuyên đổ mồ hôi lên tiếng:

"Lần trước là loại bướm chạm vào có thể tam thành tro bụi lần này là tử điện sao"

Đại Vi đứng cạnh Minh Nguyệt thì lên tiếng:

"Đông Xuyên Tướng Quân nhiều đó chưa là gì đâu,mẹ ta có hơn mười loại bướm khác nhau có thể giúp mẫu thân trong lúc chiến đấu "

Tử Vi cũng rất hảo ý nói:

"Cho nên thấy những con bướm màu tím lại còn phát sáng thì đừng có chạm vào là tốt nhất

Đông Xuyên mí mắt giật giật lên tiếng:

"Thật không an toàn"

Tam Vi nhìn trận chiến mà lên tiếng:

"Không hẳn đâu,trong số mười loại bướm có một loại dùng để chữa thêm khi ở chiến trường nhưng mẫu thân ta rất ít khi sử dụng loại bướm này đa phần là những loại bướm chiến đấu mà thôi"Đông Xuyên liền hỏi:

"Những con bướm này sẽ không tấn công người vô tội chứ"

Tử Vi liền nói:

"Đương nhiên là không chúng nghe lệnh của Mẫu Thân để tấn công thôi"

Minh Nguyệt lạnh giọng liếc mắt nhìn Cửu Phi Phi rồi khinh thường nói:

"Nhưng là trừ với những người thích táy máy tay chân thì chết cũng không có oan uổng gì đâu"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.