Chương trước
Chương sau
Chuyện kết thúc những binh sĩ phải đi thu dọn hiện trường họ thề rằng cảnh tượng kinh khủng đến mức họ phải vừa thu dọn thi thể tan nát của đám thích khách vừa nôn thốc nôn tháo,có người cảm thấy quá kinh khủng còn ngất luôn tại chỗ.Và cũng đúng như lời Minh Nguyệt nói đến bữa cơm tối là một bầu không khí tĩnh lặng đến kỳ lạ ngoại trừ Hàn Diệt Phong,Minh Nguyệt và Lý Chiêu Dương thì tất cả bọn họ đều nuốt khan mà nhìn bàn ăn.

Chỉ cần nhìn vào bàn ăn họ lại nhớ đến cảnh tượng kinh hoàng lúc chiều, Lý Chiêu Nhi và Cửu Phi Phi không nhịn được mà nôn ra chỉ có Lý Hạo Thiên là im lặng nhìn Lý Chiêu Dương rồi nghĩ "Con đã trải qua những gì mà lại trở nên tàn nhẫn khi ở trên chiến trường như vậy Anh Anh".

Đông Xuyên cả gương mặt đen thui quay sang nhìn Minh Nguyệt đang cố gắng nuốt cơm nói:

"Chẳng phải ngươi nói không thể ăn à"

Minh Nguyệt nửa con mắt thản nhiên đáp nhưng mồ hôi đã chảy ròng ròng:

"Không ăn có lỗi với miệng lắm, từ đầu đã nói với các người rồi muốn ăn cơm thì đừng để Anh Anh đánh đều không nghe"

Lý Tư Dao mặt trắng bệch nói:

"Chắc mấy ngày tới tôi không ăn được gì luôn quá bụng tôi"

Hàn Diệt Phong thản nhiên ngồi lấy xương cá rồi bỏ thịt cá vào bát cơm của Lý Chiêu Dương trong giọng nói lại răn dạy Lý Tư Dao:

"Chỉ mới bấy nhiêu đã không chịu được"Lý Tư Dao ỉu xìu nói:

"Hoàng Thúc con biết người rất mạnh nhưng mà đây cũng thật quá kinh khủng cho dù con đã từng ở chiến trường cũng không đến mức này đâu"Lý Tư Dao một tay ôm bụng một tay ôm miệng như sắp nôn Lý Tư Hàm ở bên cạnh chỉ thở dài vỗ vỗ lưng cho Lý Tư Dao để Lý Tư Dao dễ chịu hơn,Lý Chiêu Nhi nhìn Lý Chiêu Dương vẫn đang rất bình tĩnh ngồi ăn không cam lòng nói:

"Muội muội, muội có phải tàn nhẫn quá không bọn họ thật là thích khách nhưng chỉ cần giết bình thường là được,tại sao phải ra tay tàn nhẫn như vậy"



Cửu Phi Phi cũng tiếp lời:

"Đúng đó, ngươi cho dù có mạnh cũng không thể điên cuồng dã man như vậy sau này làm sao thống lĩnh ba quân ,ai dám nghe lệnh người "Lý Tư Hàm nhịn. xuống cơn khó chịu rồi nói:

"Cửu Tướng Quân chuyện này không liên quan đến cô còn muội nữa Chiêu Nhi đừng ăn nói không phép tắc tôn trọng muội muội của mình"

Lý Tư Hàm bình tĩnh nói khiến Lý Chiêu Nhi và Cửu Phi Phi phải ngậm người nuốt lại cục tức vào trong lòng,Lý Tư Hàm là nghe chướng tai những lời họ bàn luận về Lý Chiêu Dương còn nữa là nếu Cửu Phi Phi còn mở miệng nói chắc chắn sẽ bị Hàn Diệt Phong phanh thây,Lý Tư Hàm không muốn nhìn thấy cảnh tượng máu me nữa đâu.

Những lời nói của Lý Tư Hàm đã nói xem như cũng có bảo vệ Lý Chiêu Dương nhưng Minh Nguyệt vẫn còn cảm thấy khó chịu liền lên tiếng:

"Nếu Cửu Tướng Quân cảm thấy Song Vương không có đủ khả năng thống lĩnh ba quân thì cứ đứng ra so chiêu đi"

Mọi người nhìn Minh Nguyệt gương mặt của Cửu Phi Phi tái nhợt nhưng tức giận chưa kịp lên tiếng Minh Nguyệt đã cắt lời :

"Nhưng ta không dám chắc rằng cô có thể đánh được với Anh Anh không hay vừa bắt đầu đã bị cậu ấy vặn cổ rồi"

Cửu Phi Phi không nói được gì lời muốn mắng Minh Nguyệt cũng bị nghẹn ứ lại trong họng,quay sang Đông Xuyên ấm ức kéo kéo tay áo của Đông Xuyên:

"Đông Xuyên ca ca,..."

Cửu Phi Phi chưa nói hết câu tiếp tục bị Minh Nguyệt cướp lời:



"Ta nghe nói Thái sư hiện tại đang là người dưới trướng của Anh Anh đấy, địa vị của cậu ấy hiện tại ở trong triều chính là ngang hàng với Hoàng Đế thì phải các người dám đắc tội sao,không sợ bị Thái sư giết người diệt khẩu à"Minh Nguyệt liếc nhìn Hàn Diệt Phong đang chăm cho Lý Chiêu Dương ăn uống, Cửu Phi Phi có chút bất ngờ nhìn đến Lý Chiêu Dương thì cô ta đã lập tức sợ hãi vì ánh mắt cô ta đã chạm phải ánh mắt đầy sát khí của Hàn Diệt Phong,cô ta cảm nhận rõ mà đôi mắt lạnh lẽo kia mang lại thật sự rất,...Kinh Khủng.

Cửu Phi Phi không ngừng run rẩy núp sau lưng Đông Xuyên,Đông thấy thế cũng cảm thấy không thể đắc tội Lý Chiêu Dương hay Hàn Diệt Phong liền cung kính nhìn hai người nói:

"Cấp dưới không biết ăn nói mong Thái sư và Điện Hạ thứ tội"

Lý Chiêu Dương chỉ lắc lắc đầu tỏ ý không sao với Đông Xuyên,cô cũng không có ý sẽ gây thù với Đông Xuyên chỉ nói một câu :

"Đông Xuyên Tướng Quân,..."

Đông Xuyên nhìn Lý Chiêu Dương rồi chấp tay đáp:

"Có thuộc hạ"

Lý Chiêu Dương cười nhẹ nói:

"Cẩn thận người ở bên cạnh đừng vì tình nghĩa mà bỏ quên bản thân, người không vì mình trời tru đất diệt '

Ai cũng khó hiểu với lời nói của Lý Chiêu Dương câu nói ẩn dấu rất nhiều thứ,Đông Xuyên nhìn cô rồi hỏi:

"Mạt tướng mạng phép,ya của Vương gia là có nghĩa gì mong ngài nói rõ"

Lý Chiêu Dương nhìn Đông Xuyên rồi cô mỉm cười tỏ ý không muốn nói tiếp về vấn đề này,Đông Xuyên cũng im lặng không hỏi nữa.Lý Chiêu Dương nhận chén canh mà Hàn Diệt Phong đưa rồi nghĩ "Đông Xuyên là một vị tướng có tài và cũng là thanh mai trúc mã với Cửu Phi Phi kiếp trước vì kế hoạch thu phục Phong Quốc,Thái Hậu đã lệnh Cửu Phi Phi bỏ độc Đông Xuyên vì Đông Xuyên quá trung thành với Bệ Hạ,Đông Xuyên không hề đề phòng Cửu Phi Phi cuối cùng chết thảm do độc dược khi mình đến nơi thì đã quá trễ hy vọng kiếp này ngươi có thể sống tiếp ".
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.