Chương trước
Chương sau
Sau một phen náo loạn lúc nãy thì cuối cùng cũng bình thường trở lại nhưng Bạch Liễu Y Nguyệt và Hắc Phi không có ý tiếp đón người bên phía Lý Hạo Thiên,Lý Chiêu Dương không muốn đôi bên có hiềm khích hay gây thêm nhiều sự lúng túng nên đã lập tức đưa thuyền quay về lại thành Giang Nam.

Bạch Liễu Y Nguyệt và Hắc Phi tuy muốn ở cạnh cô lâu hơn nhưng biết cô còn công việc của mình nên cũng không cản chỉ dặn dò cô vài thứ trước khi đi và đưa cô rất nhiều linh thảo để điều chế lại cơ thể thôi.

Lý Hạo Thiên,Lý Tư Hàm và Lý Tư Dao sau chuyến du ngoạn ngày hôm đó không hiểu sao lại thay đổi thái độ rõ ràng là quan tâm Lý Chiêu Dương hơn rất nhiều bình thường nếu muốn ăn cùng cô thì Lý Hạo Thiên phải dùng mệnh lệnh cô mới tuân lệnh đến ăn cùng, nhưng bây giờ Hạo Thiên lại dùng cách không ăn cô gì không biết phải làm sao nên cũng đành đến ăn với họ.

Ba người họ thường xuyên đi điều tra từ chỗ Hàn Diệt Phong về sở thích của cô nhưng đều bị Hàn Diệt Phong từ chối bởi vì hiện tại Hàn Diệt Phong đang cực kỳ có ác cảm với Hoàng Tộc nên không muốn tiếp xúc nhiều.

Lý Chiêu Dương sau khi giải quyết xong vụ án của Giang Nam cũng đã cùng binh sĩ của Đông Xuyên Tướng Quân hộ tống hai vị Hoàng Tử và Hoàng Đế quay lại kinh thành.Ngày xuất phát thì sẽ có hai cái xe ngựa thuộc Hoàng Tộc đưa đến để chở Hoàng Đế và ba vị Hoàng Tử, Công Chúa.Lý Hạo Thiên thấy cô và Minh Nguyệt đang dắc con ngựa ra và cho nó ăn liền lên tiếng:

"Anh Anh con không lên xe ngựa cùng bọn ta sao"

Lý Chiêu Dương cười cười nói:

"Đa tạ Hoàng Ân của Bệ Hạ thần không thích không gian chậc hẹp trong xe ngựa

Lý Hạo Thiên thấy cô đã nói vậy cũng không đành ép cô nữa mà cũng giúp Lý Chiêu Nhi lên xe ngựa để xuất phát,còn đối với cái kiệu còn lại chính là của Hàn Diệt Phong,Hàn Diệt Phong biết cô không thích không gian trên xe ngựa nên không hỏi nhưng hắn lo lắng cho vết thương của cô nên mới đi một kiệu khác nếu cô mệt thì để cô vào nghỉ ngơi bởi vì không gian trên xe ngựa rất rộng có thể ngồi tầm bảy người.

Khi đội quân xuất phát thì Cửu Phi Phi và Đông Xuyên đi phía trước,phía sau chính là kiệu của Lý Hạo Thiên và Hàn Diệt Phong,còn đằng sau nữa chính là hàng loạt các binh sĩ đi theo, Lý Chiêu Dương và Minh Nguyệt thì đi cùng nhau giữa hai chiếc xe ngựa để nói chuyện.

Hai kiệu đi khá sát nhau và ở giữa là Lý Chiêu Dương và Minh nên khi họ nói gì người bên trong hai kiệu đều nghe.

Minh Nguyệt nửa con mắt nhìn bầu trời tay khoác sau đầu chán nản nói:

"Chán thật đó không có gì vui hết,tôi không thích đi cùng đại quân chút nào vừa chậm vừa phải tuân thủ các quy tắc phiền chết đi được"

Lý Chiêu Dương nắm giấy cương cười cười nhìn Minh Nguyệt nói:

"Cậu bình thường không đi cùng Đại Quân sao"



Minh Nguyệt liền phẩy phẩy tay nói:

"Đại Quân của Bắc Hải không rườm rà như vầy,mỗi người một chiếc thuyền

khi chèo đến bờ thì cưỡi ngựa phi thoải mái trên đường "

Lý Chiêu Dương nghe vậy cũng có chút thích thú:

"Thú vị như vậy sao"

Minh Nguyệt tự hào nói:

"Đương nhiên rồi, rất vui "

Minh Nguyệt nhớ ra gì đó liền nói:

"Chuyện huấn luyện binh sĩ thế nào rồi"

Lý Chiêu Dương một tay cầm giây cương một tay lấy ra lá thư đưa cho Minh Nguyệt rồi nói:

"Đông Nam Vương,Nam Vương và Tây Nam Vương tạo phản thật rồi cũng đang ồ ạt chiêu mộ nhiều binh sĩ ở khắp nơi,Ngũ Vi đêm qua đã gấp gáp cho mình nói rằng Tam Vương đồng lòng gửi thư khiêu chiến"

Minh Nguyệt đọc lá thư rồi gấp lại nói:

"Vậy là chuyện xuất binh thảo phạt sẽ sớm hơn dự kiến sao"

Lý Chiêu Dương cười cười nói:

"Vẫn chưa biết chuyện này còn phải đợi ý chỉ của Bệ Hạ, hơn nữa sau Tam Vương thì vẫn còn một Dực Quốc"Minh Nguyệt thản nhiên nói:

"Đã tìm ra nội gián chưa "



Lý Chiêu Dương thở dài lắc lắc đầu nói:

"Đó là vấn đề mà tôi lo sợ nội gián này chắc chắn là người được gài vào ngay trong triều nên bao nhiêu chuyện đều bị tuồng ra ngoài"

Minh Nguyệt chán nản nói:

"Xem ra trận chiến này khó tránh khỏi rồi, nhưng mà...

Minh Nguyệt đang nói thì dừng lại nụ cười trên gương mặt bắt đầu trở nên man rợ kéo đến tận mang tai nói:

"Vậy thì mới thú vị chứ tha hồ đánh giết"

Lý Chiêu Dương cũng không biết nói đưa ánh mắt bấc đắc dĩ nhìn Minh Nguyệt,Lý Chiêu Dương nhìn phía trước một lúc rồi nói:

"Nguyệt Nguyệt cậu có cảm thấy có gì đó không đúng không"

Minh Nguyệt thản nhiên gật đầu đáp:

"Có chứ rất nhiều thứ không đúng à nha"

Minh Nguyệt vừa dứt lời thì một nhóm hơn trăm người bận đồ đen xuất hiện bao vây bọn họ,binh sĩ liền rút kiếm ai cũng hô lớn "Hộ Giá" đứng quanh bảo vệ hai cái kiệu lớn,Minh Nguyệt nhếch mép nói:"Cậu lên hay tôi lên đây"

Lý Chiêu Dương cười cười nói:

"Cậu sẽ cho tôi lên sao"

Minh Nguyệt cười khinh khỉnh nói:

"Tôi quả thật sẽ không để cậu lên "
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.