"Chân núi Sơn Khê"
Lý Tư Hàm cau may nhìn hai người:
"Núi Sơn Khê
Minh Nguyệt vò đầu có chút không vui nói:
"Ờ,cảnh vật rừng rậm và nước này chỉ có chân núi Sơn Khê mới có mà thôi hơn nữa,..."
Minh Nguyệt quay sang đối diện khu rừng nói:
"Những cái cây này là cây Sơn Trà,chứ không phải rừng"
Đông Xuyên tiến đến gần chỗ họ nói:
"Tôi từng đến Sơn Khê một lần bây giờ có thể điều thuyền quay về thành Giang Nam"
Minh Nguyệt giọng khinh thường nhìn Đông Xuyên:
"Quả thật là có thể quay về thành Giang Nam với điều kiện thuyền chưa đi qua tấm chắn trận pháp bảo vệ núi Sơn Khê, nhưng nó đã đi qua rồi, thiếu hiểu biết"
Đông Xuyên gân máu nhảy cả trên trán tức giận nói:
"Ngươi muốn đánh nhau à"
Minh Nguyệt liền đắc ý nói:
"Qua đây ta sợ ngươi quá "
Lý Chiêu Dương cười trừ đứng chắn trước Minh Nguyệt can ngăn hai người họ:
"Thôi mà,...Bệ Hạ,Đông Xuyên Tướng Quân xin nán lại một lúc hãy đến Sơn Khê Gia Trang một chuyến,nếu không sẽ rất phiền phức"
Bọn họ khó hiểu nhìn Lý Chiêu Dương,Minh Nguyệt lúc này lên tiếng đầy chán nán:
"Sơn Khê Trang Chủ là một lão quái vật lập dị các ngươi đến nhà người ta mà không báo mà rời đi ông ta kiểu gì cũng sẽ nổi trận lôi đình cho mà xem, ít nhất cũng phải đến chào hỏi"
Họ nghe vậy cũng gật đầu chiếc thuyền của họ được Đông Xuyên vận linh lực đẩy đi, Lý Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-thoi-gian-con-lai-cua-song-vuong/3588584/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.