Minh Nguyệt khó chịu khi nghe những lời nói của Lý Chiêu Nhi liền lên tiếng
mắng:
"Phải phải,cô là Công Chúa Lá Ngọc Cành Vàng bọn tôi không bì được với cô,bọn tôi thô tục như vậy đấy nhưng ít nhất không giả tạo và cũng có tác dụng hơn những người vô dụng".
Đông Xuyên phải nhịn cười trước khi bản thân cười lớn trước những lời mắng người của Minh Nguyệt, Lý Chiêu Nhi thì nghe mà tức giận nước mắt bắt đầu rưng rưng nhìn Minh Nguyệt rồi khóc lóc:
"Tại sao,chứ hức hức tôi chỉ là muốn tốt cho muội muội hức huhu vì muội ấy là người Hoàng Tộc thôi mà hức"
Lý Tư Dao thấy Lý Chiêu Nhi khóc cũng lóng ngóng tay chân mà dỗ dành:
"Chiêu Nhi muội đừng khóc,có ca ca ở đây"
Lý Chiêu Nhi úp mặt vào người Lý Tư Dao mà khóc nấc lên:
"Huhuhu Nhị Ca hức muội chỉ muốn tốt cho Dương Dương thôi huhu
Lý Tư Dao quay sang liếc xéo Minh Nguyệt nhưng Minh Nguyệt chỉ một bộ mặt nhăn nhó nhìn Lý Chiêu Nhi,sau đó dùng truyền tâm thức cho Lý Chiêu Dương" Anh Anh tôi mới nói có mấy câu cô ta đã khóc lóc rồi cô ta là định lừa tiền mình à".
Lý Chiêu Dương nghe truyền tâm thức của Minh Nguyệt cũng chỉ cười trừ dùng truyền tâm thức lại cho Minh Nguyệt " Lý Chiêu Nhi không thiếu tiền".
Hàn Diệt Phong đứng cạnh Lý Chiêu Dương nghe được truyền tâm thức của hai người mà cũng bất lực không biết phải nói gì.Lúc này Lý Tư Hàm nghiêm khắc nhìn Lý Chiêu Nhi nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-thoi-gian-con-lai-cua-song-vuong/3588582/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.