Chất độc trong người Lý Chiêu Dương tuy hành hạ cô trong lúc phát độc nhưng mà sau khi uống thuốc thì sẽ tạm thời ổn định nên Lý Chiêu Dương có thể đi lại bình thường tuy cơ thể có chút suy nhược.
Hàn Diệt Phong sau chuyện lần đó thì càng bảo bọc cô hơn gấp bội cô có cảm giác nếu mình không ngăn hắn có khi tới việc đi lại của cô hắn cũng không để cô chạm chân xuống đất luôn đó.Cô có chút không quen với sự chăm sóc của hắn vì từ kiếp trước và từ khi còn bé cô đã phải tự sống một mình, phải tự chăm sóc bản thân nên khi được người khác chăm sóc cô không được quen cho lắm.
Hôm nay tuyết đã ngừng rơi bầu trời âm u cũng không còn nữa chỉ còn lại một bầu trời xanh mát nhưng khí lạnh vẫn còn, những mảng tuyết trắng bám trên những mái nhà và trên các con đường mọi người tấp nập giúp nhau dọn dẹp những mảng tuyết trắng và bày bán các sạp hàng như mọi khi.
Lý Chiêu Dương hôm nay vừa mở mắt ra đã không thấy người nằm bên cạnh đâu cô thiết nghĩ là đã ra ngoài làm chuyện gì đó rồi,hôm trước khi biết cô mang theo chất độc trong người Hàn Diệt Phong đã tuyệt nhiên không cho cô bước khỏi giường ép cô phải nghỉ ngơi nên hai ngày nay cô chỉ toàn nằm trên giường chỉ tội cho Minh Nguyệt phải chạy đi điều tra.
Cô ngồi dậy xỏ giày và khoác y phục hẳn hoi lên người sau khi mọi thứ tươm tất, Lý Chiêu Dương nhẹ nhàng mở cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-thoi-gian-con-lai-cua-song-vuong/3588574/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.