Hàn Diệt Phong ôm cô về phòng nhẹ nhàng đặt cô lên giường nhìn cô đang cố gắng chống chịu cơn đau mà bản thân chỉ có thể nhìn trong vô lực, hắn chỉ có thể ngồi đó giúp cô lau máu trên khoé miệng trên gương mặt của cô
Hàn Diệt Phong nhìn cô gương mặt đã xuất hiện đầy nguyền ấn bám đầy cả người cô đang ngừng hành hạ cô.
Hàn Diệt Phong lần đầu tiên cảm thấy bất lực như thế này hắn không biết bản thân nên làm gì mới đúng, hắn chỉ biết nắm thật chặt tay cô như đây là cách giúp cô giữ vững lý trí.
Lúc này Minh Nguyệt từ ngoài mở cửa nhanh chóng đóng lại rồi chạy về phía giường hai mắt đã đỏ lên nhìn Lý
Chiêu Dương nằm trên giường với đầy nguyền ấn, Hàn Diệt Phong ngồi bên cạnh thì Minh Nguyệt đã biết Không thể giấu được nữa rồi Minh Nguyệt từ từ tiến lại nhìn Lý Chiêu Dương nói:
"Đừng ngủ nhé, Anh Anh,cậu phải cố lên,cố gắng để sống để nhìn tớ giết Lý Chiêu Nhi,tớ đã tự thể với lòng nhất định sẽ giết Lý Chiêu Nhi,cậu phải sống để nhìn ngày đó, Anh Anh à"
Minh Nguyệt ngồi xuống cạnh giường cô, Lý Chiêu Dương hiện tại vẫn cô gắng để không nhắm mắt ngủ nhưng sáu giác quan của cô đã bị ngừng hoạt động cô không nghe thấy gì nữa hết, Minh Nguyệt ngồi cạnh Lý Chiêu Dương nhìn cô bạn nhỏ nhắn của mình bị hành hạ mà lòng đau như cắt nghĩ "Nếu năm đó tôi đến sớm một chút có lẽ đã ngăn cản được rồi,xin lỗi Anh Anh là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-thoi-gian-con-lai-cua-song-vuong/3588572/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.