Chương trước
Chương sau
Sau khi kết thúc tặng quà bọn họ bắt đầu nhập tiệc uống rượu, cười nói vui vẻ đủ chuyện Lý Chiêu Dương nhìn khung cảnh huynh đệ vui vẻ này mà cười nhẹ nghĩ "Tuy thiếu mất vài người nhưng mà nếu kiếp trước mình đến

Giang Nam nhất định tình cảm bằng hữu sẽ không đi xuống như vậy lại càng không cho Lý Chiêu Nhi cơ hội chen chân vào và làm hỏng tình bạn của bọn mình". "Sống lại một đời sẽ không cho cô ta cơ hội đó nữa đâu".

Bọn họ vui vẻ trò chuyện trên trời dưới đất tới tận giờ Hợi mới chịu thôi, Chu Cố và Cơ Phù tuy tửu lượng khá tốt nhưng mà không được như Lý Chiêu Dương và Minh Nguyệt nên đã sớm uống say rồi nói nhăng nói cuội lên hết nên bọn họ quyết định tang tiệc.

{ Giờ Hợi từ 21-23 giờ tôi khuya }

Minh Nguyệt dìu Cơ Phù đang ngủ say như chết nói:

"Hai người này cũng thật là có mấy chén rượu cũng say còn là nam nhi không vậy"

Lý Chiêu Dương đỡ Chu Cố rồi nhìn Minh Nguyệt cười cười nói:

"Tửu lượng của họ không tốt như chúng ta với rượu này là Trúc Diệp Thanh chứ đâu phải Tửu Nhi Hồng bình thường đâu"

Minh Nguyệt vừa dìu Cơ Phù v vừa bước đi càu nhàu bĩu môi nói:

"Tớ chưa gọi rượu Mao Đài đã là may mắn cho hai tên này rồi"

Lý Chiêu Dương dìu Chu Cố đi bên cạnh cười bất lực nói:

"Thôi mà,chúng ta uống được chứ họ đâu uống được cùng lắm thì đưa họ về nghĩ ngơi thôi"

Cả hai dìu hai đại nam nhân đang say bí tỉ không biết trời trăng mây đất gì kia đi ra khỏi đình viện vì đình viện này là một phần sân sau của thanh lâu muốn ra ngoài thì họ phải đi ra sảnh của thanh lâu mới được, nếu Cơ Phù và

Chu Cố chưa ngủ thì nhất định họ sẽ nhảy nóc nhà đi về cho nhanh.Bọn họ ra ngoài thu hút rất nhiều sự chú ý trong thanh lâu,thanh lâu vốn là nơi hoan dung tục của nhiều người nên bước vào đây chỉ cần là người nhìn có tiền hoặc có sắc đều sẽ bị chú ý huống chi Lý Chiêu Dương và Minh Nguyệt lại có dung mạo nghiên nước nghiên thành, Lý Chiêu Dương tuy y phục nam nhân nhưng vẫn bị các cô kỹ nữ của thanh lâu rất để ý,còn Minh Nguyệt thì khỏi nói vừa bước vào đã bị ánh mắt của rất nhiều nam nhân nhòm ngó khiến Minh Nguyệt cảm thấy khó chịu vô Nhưng bọn họ không mấy để tâm chỉ muốn đưa hai cái người kia quay về phủ Bắc Vương nhanh chóng, không ngờ lại bị mấy kỹ nữ xinh đẹp mĩ miều chặn lại họ nhìn Lý Chiêu Dương nói:

"Công tử ở lại uống vài ly với dân nữ đi"

"Đúng đó Công tử"

"Ngươi khôi ngô tuấn tú thế này ở lại cùng bọn ta đêm nay đi"

"Đúng vậy Công tử nhất định khiến ngươi hài lòng"



Lý Chiêu Dương đồ mồ hôi hột nói:

"Thứ lỗi các cô nương ta bị bất lực,xin cáo từ trước"

Câu nói của Lý Chiêu Dương khiến mấy cô gái đó phải tròn xoe mắt,Minh Nguyệt thì cười đến nổi ôm bụng nói không ra hơi:

"Hahahahahahahhahahaha bị,... hahahahahaha bất lực,... hahahahahaha"

Tiếng cười của Minh Nguyệt khiến ai trong thanh lâu cũng phải chú ý,bọn họ nhìn Minh Nguyệt bằng con mắt kỳ lạ Lý Chiêu Dương định sẽ kéo Minh Nguyệt đi nhưng lại nghe giọng nói quen thuộc phát ra từ lầu trên :

"Buông ta ra,mau buông ta ra ta là Trưởng nữ của Tổng Binh Giang Nam, mau buông ra"

Lý Chiêu Dương ngạc nhiên nhìn lên trên nhưng không thấy gì vì nơi bọn họ đứng đã bị chê khuất Minh Nguyệt nhìn cô nói:

"Anh Anh đi thôi"

Lý Chiêu Dương lúc này nhìn Minh Nguyệt nói:

"Nguyệt Nguyệt đi chuốc phiền phức không"

Hai mắt của Minh Nguyệt sáng bừng nói:

"Chuốc phiền phức ở đâu!!!!"

Lý Chiêu Dương không nói gì lúc này Tú Bà của thanh lâu chạy đến chỗ hai người,Minh Nguyệt hiểu ý Lý Chiêu

Dương liền lôi một thỏi vàng ra đưa cho tú bà nói:

"Bà giúp bọn ta đưa hai người này đến chỗ ngủ,nhớ để bọn họ ngủ không cần ai hầu hạ"

Minh Nguyệt vừa nói vừa giao Cơ Phù lại cho hai người làm bên cạnh Tú Bà, Lý Chiêu Dương cũng để Chu Cố cho họ, Tú Bà thấy thỏi vàng thì sáng mắt gật gật đầu nói :

"Tôi sẽ để họ ngủ ở phòng tốt hai vị cứ yên tâm"

Lý Chiêu Dương cười nói:



"Chỉ là ngủ thôi, bà đừng để ai vào phòng họ bọn ta làm xong việc sẽ quay về cho bà thêm"

Tú Bà hào sảng nhìn Lý Chiêu Dương nói:

"Được được,vị Công tử và Tiểu thư đây cứ yên tâm giao hai vị Công tử kia cho tôi,ấy,... Nhưng hai vị tên gì để tôi biết với ạ nếu lỡ như hai vị Công tử này có tỉnh lại mới dễ bề ăn nói,..."

Lý Chiêu Dương và Minh Nguyệt nhìn nhau chột dạ đồ mồ hôi có cùng suy nghĩ "Không thể lấy tên thật được, đều là người triều đình nếu bị phát hiện đi thanh lâu kiểu gì có hoa cho coi,...". Lý Chiêu Dương nghĩ nghĩ một lát không nghĩ ra tên ai hết lúc này Minh Nguyệt liền nói:

"Ta tên Đồng Xuyên"

Lý Chiêu Dương tròn mắt nhìn Minh Nguyệt dùng truyền tâm thức" Cậu dám đem cái nồi này úp lên đầu Đông

Xuyên Tướng Quân luôn sao". Minh Nguyệt nhìn cô với gương mặt nham nhở dùng truyền tâm thức đáp lại " Chưa chắc gì tên đó đã biết tớ nhất thời không nghĩ ra được cái tên nào hết, với tớ cũng chẳng ưa gì tên cá khô đó".

Lý Chiêu Dương đang dùng truyền tâm thức với Minh Nguyệt thì bị Tú Bà gọi :

"Công Tử ngài tên gì"

Lý Chiêu Dương đang lúng túng sợ bị nghi ngờ nên buột miệng nói:

"Hàn Diệt Phong"

Tú Bà nghệ xong thì gật gật đầu nói:

"Được, Hàn Công tử,Đông Tiều thư tôi xin phép"

Tú Bà lập tức cùng hạ nhân đưa Cơ Phù và Chu Cố đi nghỉ ngơi, khi thấy Tú Bà đi Lý Chiêu Dương đã bị hoa đá từ bao giờ cô lúc này mới ý thức được nói:

"Chết rồi ...Tớ buột miệng nói bậy rồi"

Minh Nguyệt ở bên cạnh cũng đồ mồ hôi nói:

"Lần này tiêu thật"

Lý Chiêu Dương lúc này môi nở nụ cười sượng trân nhưng trong lòng lại gào thét "Lấy tên ai không lấy,đi lấy tên của Hoàng Thúc nếu người biết mình đến thanh lâu còn dùng tên của người nhất định mình chết chắc rồi!!!".
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.