Sau khi kết thúc tặng quà bọn họ bắt đầu nhập tiệc uống rượu, cười nói vui vẻ đủ chuyện Lý Chiêu Dương nhìn khung cảnh huynh đệ vui vẻ này mà cười nhẹ nghĩ "Tuy thiếu mất vài người nhưng mà nếu kiếp trước mình đến
Giang Nam nhất định tình cảm bằng hữu sẽ không đi xuống như vậy lại càng không cho Lý Chiêu Nhi cơ hội chen chân vào và làm hỏng tình bạn của bọn mình". "Sống lại một đời sẽ không cho cô ta cơ hội đó nữa đâu".
Bọn họ vui vẻ trò chuyện trên trời dưới đất tới tận giờ Hợi mới chịu thôi, Chu Cố và Cơ Phù tuy tửu lượng khá tốt nhưng mà không được như Lý Chiêu Dương và Minh Nguyệt nên đã sớm uống say rồi nói nhăng nói cuội lên hết nên bọn họ quyết định tang tiệc.
{ Giờ Hợi từ 21-23 giờ tôi khuya }
Minh Nguyệt dìu Cơ Phù đang ngủ say như chết nói:
"Hai người này cũng thật là có mấy chén rượu cũng say còn là nam nhi không vậy"
Lý Chiêu Dương đỡ Chu Cố rồi nhìn Minh Nguyệt cười cười nói:
"Tửu lượng của họ không tốt như chúng ta với rượu này là Trúc Diệp Thanh chứ đâu phải Tửu Nhi Hồng bình thường đâu"
Minh Nguyệt vừa dìu Cơ Phù v vừa bước đi càu nhàu bĩu môi nói:
"Tớ chưa gọi rượu Mao Đài đã là may mắn cho hai tên này rồi"
Lý Chiêu Dương dìu Chu Cố đi bên cạnh cười bất lực nói:
"Thôi mà,chúng ta uống được chứ họ đâu uống được cùng lắm thì đưa họ về nghĩ ngơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-thoi-gian-con-lai-cua-song-vuong/3588528/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.