Lý Chiêu Dương vừa múc cháo cho vào miệng ánh mắt nhìn chằm chằm tô cháo không cảm xúc nghĩ "Ha nực cười thật,... Có lẽ bản thân mình đã thật sự tin tưởng người trước mặt này rồi".
Suy nghĩ của cô được hắn nghe, trong lòng liền có chút vui mừng nhưng đi kèm theo đó là sự lo lắng, Hàn Diệt Phong nhìn cô nói:
"Anh Anh cháo không ngon sao,ta nấu cái khác cho con "
Lý Chiêu Dương nghe vậy cũng chỉ bần thần lắc đầu rồi tiếp tục ăn,khi cô ăn xong hắn cẩn thận để cô đi ngủ.Cô vốn đã rất mệt mỏi do vết thương mang lại và trận khóc lúc nãy cuối cùng cũng chịu không được mà chìm vào giấc ngủ.
Nhìn cô đã ngủ say hắn mới nhẹ đi phần nào nỗi lo trong lòng hắn cứ thế im lặng nhìn cô ngủ,hắn nhẹ nhàng nằm cạnh cô ôm cô vào lòng để cô có thể an tâm ngủ.
Sáng ngày hôm sau,cô mơ màng tỉnh lại vừa mở mắt đã thấy Hàn Diệt Phong nắm bên cạnh, cô lần này không ngạc nhiên chỉ chăm chú nhìn người đang nằm cạnh cô nghĩ "Cứ như vậy thì mình sẽ trở thành đồ vô dụng mất,tại sao trong mắt người này mình luồn được xếp vị trí thứ nhất như vậy, mình vốn không xứng đáng được nhiều thứ như vậy"."Hoàng Thúc con phải làm sao với người đây trong khi bản thân con,con còn không thể bảo vệ được thì làm sao con có thể bảo vệ người"."Xung quanh con luôn có rất nhiều nguy hiểm,... Người này đúng là ngốc hết mức mình không đáng giá như vậy đâu, mặc vậy nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-thoi-gian-con-lai-cua-song-vuong/3588466/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.