Lý Chiêu Dương đi thẳng về lều trại,khi Hàn Diệt Phong đi theo đến nơi thì thấy cô đang ngồi trên giường thần thờ cảm xúc trên gương mặt và cả suy nghĩ đều rối loạn. Hàn Diệt Phong nhìn cô như vậy hẳn rất đau lòng nghĩ
"Mình chỉ muốn con bé lớn lên một cách bình thường điều đó khó đến như vậy sao" ."Ông trời luôn không có mắt nhìn như vậy"
Hàn Diệt Phong đi tới trước mặt cô khụy một gối xuống nền đất,để nhìn rõ gương mặt cô ánh mắt cô không một chút cảm xúc nụ cười cũng tắt hẳn cô chỉ chăm chăm nhìn xuống đất.Hàn Diệt Phong nhìn cô lòng hắn lại dâng lên một cỗ chua xót,hắn dùng đôi bàn tay to lớn của mình nắm lấy tay cô nói:
"Đi tắm thôi rồi ăn cơm, sức khỏe con không tốt,... nghe lời ta"
Cô nhẹ đưa ánh mắt nhìn hắn, Hàn Diệt Phong đang cầu xin cô, Lý Chiêu Dương đưa mắt nhìn một chân đang khụy trên nền đất của hắn,sau đó lại nhìn con người mắc bệnh sạch sẽ nghiêm trọng trước mắt, một con người luôn kiêu ngạo dũng mãnh bây đã bỏ qua hết những thứ đó mà cầu cô ăn cơm. Cô gục mặt xuống né tránh bàn tay ấm áp của người đối diện,hai tay đặt lên hai bên thành giường mà bấu chặt nghĩ "Đừng làm như vậy nữa,... Tôi chỉ là con cờ trong mắt các người thôi, đời này tôi chỉ muốn bảo vệ tốt những gì tôi muốn bảo vệ mà thôi, mọi người không một ai thật sự yêu thương tôi hết, tất cả đều vì Lý Chiêu Nhi mà thôi".
Hàn Diệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-thoi-gian-con-lai-cua-song-vuong/3588464/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.