Lý Chiêu Dương đưa mắt nhìn Hàn Diệt Phong đang tức giận cô có chút sợ, nhưng vẫn giữ được bình tĩnh nghĩ
"Người này rốt cuộc là làm sao,... Không phải bình thường ngày ấy rất kiệm lời hay sao, Sao lại nói nhiều như vậy". " Hơn nữa người này mắc bệnh sạch sẽ rất nghiêm trọng Tại sao lại trừ tiễn tiếp xúc với mình như thế này"
Hàn Diệt Phong nghe được tiếng lòng của cô, hắn không nói gì chỉ cúi đầu dụi dụi vào má cô để cảm nhận hơi ấm và mùi hương quen thuộc khiến hắn yên tâm nghĩ "Những thứ đó khi ở bên cạnh con thì không là gì hết"
Lý Chiêu Dương lúc này mặc hắn cái đầu to lớn kia đang dụi vào người,thất thần nghĩ "Mà mắng mình cũng đúng thôi, mình vô dụng như vậy mà không giúp ích được gì hết"." Kiếp trước trăm tính vạn tính vẫn không bằng một nước cờ của Hoàng Thúc" ." Mình cố gắng bao nhiêu cũng không bằng một nụ cười của Lý Chiêu Nhi, cho dù có giỏi giang đến mấy vĩnh viễn cũng bị người đánh bại,... Nực cười thật,..."
Hắn nghe được suy nghĩ của cô cả tâm can như buổi xé nát, lồng ngực hắn nhói lên không người,hắn đau khổ nghĩ "Rốt cuộc kiếp trước ngươi đã làm gì??? Rốt cuộc Anh Anh đã có chịu những gì??? Rốt cuộc tại sao tâm can bảo bối của hắn lại như thế này???". Tâm trí Hàn Diệt Phong toàn bộ đều gào thét, hắn bất lực chỉ có thể tuyệt vọng ôm chặt cô ở trong lòng,hắn không hiểu tại sao khi nghe đến hai từ đời trước trong tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-thoi-gian-con-lai-cua-song-vuong/3588456/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.