Câu chuyện hoàng tử và cô bé Lọ Lem (hay cậu bé Lọ Lem) chỉ tồn tại trong cổ tích, khoảng cách về giai cấp là thứ khó có thể vượt qua.
Sáng sớm tỉnh lại, tay chân đã được tháo dây trói. Cơ thể nhẹ nhàng khoan khoái không có chút cảm giác dính nhớp nào. Hẳn là đã được tẩy rửa sạch sẽ. Tối qua bị trói làm lâu như vậy, cánh tay, cổ tay, bắp đùi, mắt cá chân, thắt lưng tôi đều đã đau đến không còn chút sức lực mà động đậy. Trên mặt bàn bày bánh kem và sandwich, còn có một mảnh giấy của Trữ Uy để lại.
“Bảo bối,
Tối qua tôi có hơi kích động. Tôi giúp cậu tắm rửa sạch sẽ rồi, còn tự tay làm bữa sáng nữa. Cậu hảo hảo nghỉ ngơi rồi ngoan ngoãn đem hành lý về nhà đi nhé.
Uy thân ái của cậu.”
A ~ còn vứt lại một cục xương (*) cơ đấy! Anh thực sự coi tôi là con chó nuôi trong nhà anh chắc?!
Tôi khổ khổ sở sở đem quần áo mặc vào, sau đó quơ tay ném cái bình hoa thủy tinh năm ngoái y mua từ Áo về một phát vỡ tan. Cuối cùng mới tập tễnh rời khỏi nhà. Tôi xin ông chủ cho nghỉ ốm hai ngày. Tôi nghĩ có lẽ y không biết tôi đang ở nhà Đại Hùng. Đối với các mối quan hệ của tôi, Trữ Uy không hề biết. Bởi vì y chưa từng có hứng thú quan tâm đến cuộc sống của tôi, chỉ có tôi vẫn luôn chiều theo ý y mà thôi.
Đến ngày thứ ba, không thể tiếp tục nằm không ở nhà được nữa, tôi đành cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-cach-tu-da-day-den-trai-tim/69613/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.