Ngày hôm đó cô cố ý về cùng Kỷ Hân Nghiên để làm lành, chạy ra trước mặt cậu ấy chặn lại.
- Được rồi, cậu còn định giận tôi bao lâu? Chuyện tôi theo đuổi và thích Thành Nghị, tôi và cậu đều không nói thì sẽ không sao.
Kỷ Hân Nghiên quay mặt đi, giọng nói lạnh lùng.
- Vậy Phó Thành Nghị có biết thân phận của cậu không? Cậu ấy biết nhưng vẫn đồng ý lời tỏ tình của cậu sao?
Cô im lặng không nói.
- Dù chỉ mới gặp cậu ta nhưng tôi biết cậu ta là người có lòng tự trọng, nhìn vào thành tích của cậu ta có thể thấy cậu ta không thích hợp với cậu, một người phải nỗ lực từ khi sinh ra và một người có tất cả từ khi sinh ra rất khác biệt, cậu có nhận ra không?
- Những gì tôi có được không hoàn toàn là dựa vào gia đình.
- Phải, giải thưởng âm nhạc quốc tế, thần đồng vật lý là do cậu tự dùng năng lực có được, nhưng để có được thành quả đó là cả một quá trình rèn luyện mà cha mẹ cậu đã tiêu tốn không ít tìm người chỉ dạy, cho dù gia đình cậu thật sự chấp nhận cậu nghĩ hai người vẫn bình thường mà tới được với nhau sao?
- Tôi… - cô thật sự không biết phải nói gì vì cô ấy nói đúng.
Kỷ Hân Nghiên thở dài đi lại ôm bạn mình.
- Tôi không giận cậu gì hết, tôi chỉ nghĩ nếu cậu thật sự nghiêm túc mà không có được kết quả thì sự tổn thương còn gấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-cach-tinh-yeu/3600605/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.