Đến giờ nghỉ trưa cô mệt mỏi nằm gục giữa bàn nhắm mắt nghỉ ngơi, anh ở một bên cũng không đánh thức cô chỉ chăm chú nhìn dáng vẻ cô ngủ, nghĩ đến chuyện hôm qua lại nặng lòng, lúc vào căn phòng đó nhìn thấy cô, tim anh đã đập như trống, dù bất cứ ai chê cười anh là một tên phục vụ anh cũng không để ý, nhưng điều duy nhất làm anh để tâm là ánh mắt của cô khi nhìn anh lúc đó.
Có hoảng hốt, lo lắng nhưng không hề có sự khinh thường như những người khác, trong đó chỉ phản chiếu lại hình bóng của anh, cô không để tâm nhưng anh để ý, với cuộc sống hiện tại anh không có quyền thích ai cũng không nghĩ có ai sẽ thích mình, nhưng nếu thật sự có một ngày đó, anh nhất định phải đem mọi thứ tốt nhất trên đời cho cô ấy, không để cô ấy chịu khổ như mình.
- Thành Nghị. - cô mở mắt ra gọi anh, giọng có chút khàn.
- Ừ. - anh dịu dàng đáp một tiếng.
- À, phải rồi. - cô nhìn về hướng chỗ ngồi của Kỷ Hân Nghiên, thấy cô ấy đã đi trước thì hơi thất vọng.
- Cậu tìm bạn cậu sao? Cậu ấy đi với một người bạn khác rồi.
- Tôi biết rồi.
- Cậu có định dùng bữa trưa không?
Cô nhìn anh một hồi thì gật đầu.
Cô cùng anh đi xuống căn tin ăn cơm, ngó nghiêng một hồi thì thấy Kỷ Hân Nghiên đang cùng ăn với một người bạn khác, cô thu hồi tầm mắt nhìn về hướng anh đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-cach-tinh-yeu/3600604/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.