Không gian ồn ào cộng với sự ngột ngạt nãy giờ cô đứng dậy lấy lý do đi vệ sinh để bình tĩnh lại.
- Các anh cứ ăn uống tiếp đi, em đi vệ sinh một lát.
Bước vào nhà vệ sinh, cô đi đến trước gương sờ lên khuôn mặt mình, cô lừa mình dối người nhưng sự thật là cô vẫn rất để ý Lý Hàn, nghe thấy tiếng có người sắp bước vào cô trốn vào một phòng vệ sinh, sự khó chịu và kìm nén hoá thành những giọt nước mắt như trân châu rơi xuống, bịt miệng mình lại để không phát ra tiếng khóc khó nghe.
Chỉ một lần này thôi, chỉ duy nhất hôm nay, sau hôm nay cô vẫn sẽ là Tống Từ Niên mạnh mẽ quật cường, không ai có thể động đến.
Cho đến khi bên ngoài không còn tiếng nói cô mới bước ra nhìn mình trước gương, đôi mắt hơi sưng lên vì khóc, cô lấy nước rửa sạch khuôn mặt mình rồi lấy tay từ trong túi lau mặt, cô bình tĩnh một chút rồi bước ra nhưng cuộc trò chuyện của phòng vệ sinh bên cạnh làm chân cô khựng lại, bởi vì đây là những giọng nói rất quen thuộc với cô.
- Lý Hàn, tôi biết tình cảm của cậu với Phó Vân Sương rất tốt nhưng khi Niên Niên về nước cậu không lo lắng sao? Không phải con bé rất thích cậu sao? - Kỷ Bác Văn rít một hơi dài rồi nhả khói ra, nửa đùa nửa thật nói.
- Mặc dù không nói ra nhưng chúng ta lớn lên cùng nhau một chút biểu hiện vụn vặt của con bé sao chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-cach-tinh-yeu/3600580/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.