Vừa nói xong bên ngoài Hân Nghiên và Thiên Tỷ đã bước vào, lúc vừa nhìn thấy cô hai mắt Hân Nghiên sáng lên, phóng về phía cô ôm thật chặt, cô chưa kịp phản ứng nhưng vẫn đưa tay ra đỡ cô ấy.
- Niên Niên, là cậu thật sao? Cậu không biết trong thời gian qua tôi nhớ cậu thế nào đâu.
- Được rồi, bình tĩnh lại buông tôi ra đi với lại chúng ta vẫn liên lạc qua điện thoại mà, có ngày nào mà không gặp chứ?
- Cái đó sao có thể so sánh với gặp ở ngoài được?
Cô buông Hân Nghiên ra cũng chú ý Thiên Tỷ đứng phía sau mà chào hỏi.
- Anh Thiên Tỷ, lâu rồi không gặp.
- Đúng là cũng rất lâu rồi, nhìn em bây giờ chững chạc hơn rồi, lại còn rất xinh đẹp nữa.
Cô mỉm cười có lệ.
- Được rồi mọi người chắc không định đứng đây ôn lại chuyện cũ chứ? Vào chỗ ngồi đi. - Phó Vân Sương bên cạnh khẽ nhắc nhở.
- Được rồi, Vân Sương đã nhắc nhở thì chúng ta bắt đầu bữa tiệc thôi. - Kỷ Bác Văn kêu phục vụ mang đồ ăn thức uống lên, bắt đầu bữa tiệc..
Trong mắt cô loé lên một tia không vui, lúc trước đã quen sáu người chơi với nhau đột nhiên bây giờ lại có thêm một người làm cô không thể thích nghi được, người đó lại lúc nào cũng luôn hiện diện bên cạnh Lý Hàn, và tỏ ra thân thiết với bọn họ.
- Niên Niên sao vậy? Mau lại đi ngồi đi. - Trương Tử Kỳ thấy cô còn đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-cach-tinh-yeu/3600579/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.