Sáng sớm, tia nắng ban mai le lói rọi vào quân trướng cùng tiếng binh lính thao luyện rất nhanh đem Ngọc Đan tỉnh giấc, mi mắt khẽ run, cô nheo mắt muốn tỉnh dậy, nhìn sang bên cạnh tìm thân ảnh quen thuộc.
Khác với những lần trước mở mắt bên cạnh là một mảnh rỗng tuếch, bây giờ cúi đầu lại thấy gương mắt nhỏ của Lý Minh Khuê đang vùi trong ngực mình. Nhìn người trong ngực mi mắt nhu hòa, chiếc mũi nhỏ xinh, cùng môi đỏ mộng nhìn kỹ còn có dấu răng nhỏ lưu lại, không còn dáng vẻ lạnh lùng, xa cách thường ngày, Ngọc Đan chưa từng gặp qua Lý Minh Khuê của hiện tại, một Lý Minh Khuê trong lòng không có thiên hạ, trong lòng Ngọc Đan tư vị hỗn tạp. Như thế nào một người cao cao tại thượng như nàng lại nguyện ý đem chính mình giao cho cô mặc cho đoạn tình này có kết quả hay không, mặc kệ dù sau này có ra sao cô cũng nguyện ý bồi bên cạnh nàng, cả đời chấp tử chi thủ.
Ngọc Đan trong lòng xúc động muốn cúi đầu hôn lên trán Lý Minh Khuê, đang lúc cúi đầu đã nghe thấy tiếng Lý Minh Viễn tìm mình bên ngoài quân trướng, cô nhíu mày: "Làm sao vậy?"
"Ta gặp nàng một chút được không?" Lý Minh Viễn ấm úng gãi đầu nói
"Không!"
"Chỉ một chút thôi!"
Sợ đánh thức người trong lòng, Ngọc Đan dành "Hừ" một tiếng rồi nhẹ nhàng đặt Lý Minh Khuê xuống gối đầu, cẩn thận đắp chăn cho nàng mới chỉnh chu lại y phục chính mình, không tình nguyên bước xuống giường đi tới vén màng gặp Lý Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-cach-ngan-nam/526396/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.