"Thiên Thanh!"
"Làm sao vậy?" Thiên Thanh vừa định xuất phủ thì đột nhiên bị Như Tuyết kéo tay ngăn cản
Như Tuyết ngó nhìn tứ phía, đảm bảo xung quanh không có người nàng mới kéo Thiên Thanh vào một góc, nhỏ giọng nói: "Ngươi có phát hiện kể từ ngày điện hạ cùng phò mã trở về sau hội đèn trời, quan hệ hai người có chút kỳ diệu không?"
Thiên Thanh khẽ nhíu mày sau đó cẩn thận ngẫm nghĩ, càng nghĩ mày nàng như muốn đâu vào nhau: "Nghe ngươi nói ta mới để ý, dường như dạo này phò mã gia có vẻ rất thích bám lấy công chúa điện hạ"
Trước đây tuy hai người các nàng nhìn giống như một đôi phu thê tình thâm khiến ai nấy đều hâm mộ nhưng Ngọc Đan khi đó cũng không dám có cử chỉ thân mật gì với Lý Minh Khuê. Còn bây giờ cô chẳng khác nào cái đuôi nhỏ suốt ngày cứ bám dính lấy Lý Minh Khuê không tha, trước mặt đám người Như Tuyết cũng không ngần ngại nắm tay nắm chân thể hiện mức độ cuồng Lý Minh Khuê của mình cho người khác thấy
"Đúng đúng đúng!" Nhã Tịnh đi ngang qua cũng vội chen mồm vào, nàng tỏ vẻ nguy hiểm: "Các người có biết hôm trước ta bắt gặp cảnh tượng doạ người gì không?"
"Cảnh gì?" Ngay cả người kiệm lời như Thiên Thanh cũng phải cao tai ngóng chuyện
"Chính mắt ta nhìn thấy công chúa điện hạ làm nũng với phò mã gia"
"Cái gì!!!" Như Tuyết cùng Thiên Thanh kinh hãi bật thốt
Nhã Tịnh vội vã đưa tay che miệng hai người lại: "Suỵt! ta biết chuyện này rất khiếp nhưng các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-cach-ngan-nam/526391/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.