Khi Ngọc Đan từ Hàn Lâm Viện trở về đã là lúc bữa tối được bày ra, cô mệt mõi cả ngày vừa về tới liền đặt mông xuống ghế, tay phải cầm đũa, tay trái bưng bát thủ thế chuẩn bị diệt sạch thức ăn trên bàn
"Vũ Ngọc Đan!" Giọng nói chanh chua của Bảo Cường từ cửa viện truyền vào như muốn lập tức xé xác cô
Ngọc Đan ngước mắt lên nhìn cậu, sau đó xem như không có việc gì, tiếp tục cuối đầu động đũa gắp thức ăn lấp đầy cái bụng đáng thương của mình
Nhìn dáng vẻ dửng dưng của Ngọc Đan, Bảo Cường tức giận bước tới đoạt lấy đũa trên tay cô đập xuống bàn "Ầm" một tiếng, rằn giọng nói: "Cậu xem bộ dạng của mình đi! Cậu đừng hòng tiếp tục ăn với mình"
Bảo Cường lúc này đây cả người dính đầy lá khô, tóc tai bù xù, áo thì rách mấy lỗ trông thê thảm vô cùng
"Chà, thật tò mò không biết tiểu công chúa kia đã làm gì biến cậu thành bộ dáng như ăn mày thế này" Ngọc Đan nén cười nói tiếp "Xem ra bộ dạng này trông rất hợp với cậu"
Bảo Cường tức giận ngồi xuống, tay cầm ấm trà trên bàn rót đầy tách, uống một ngụm lớn rồi nói: "Con nhóc công chúa đó bắt mình leo lên cây bàng hốt trứng chim cho nàng ta... cậu xem, mình đẹp đẽ thế này mà phải leo cây cậu thấy có oan uổng không!"
"Chẳng phải cậu là người yêu thích cái đẹp sao? được tiểu mỹ nhân sai khiến đó là phúc khí mười đời đó nha ha ha" Ngọc Đan không thể nhịn cười được nữa, lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-cach-ngan-nam/266649/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.