Tiếng hát từ ca đoàn phát lên thánh thót trong lành, nhà thờ của năm 2018 sạch đẹp trang nhã hơn năm 2002, người trong giáo xứ cũng đông hơn hẳn. My ngồi trong một góc đọc kinh, lễ càng lúc càng đi đến cuối. Hết lễ, My cùng đoàn người lục tục ra về, đáng lẽ cô phải ra thẳng cổng nhưng cô quyết định đi xuống nghĩa trang phía sau thăm chị Tâm một lúc.
Đi từ xa cô đã thấy bóng người phụ nữ nào đó đang đứng trước mộ chị Tâm, đi gần hơn một chút thì thấy là Ngọc. Thì ra chị ấy cũng muốn thăm chị Tâm, thì ra chị Tâm vẫn còn có người nhớ đến ngoài cô.
"Chị đến thăm chị Tâm hả?" My đi lại gần kế bên Ngọc, cô hỏi một câu vu vơ như có như không.
Gương mặt Ngọc hơi buồn, nhớ đến ngày đó một trong sáu mươi người tử nạn lại có một bông hoa xinh đẹp tên Tâm, nhớ mãi nhớ mãi không quên được. My đứng bên cạnh Ngọc làm dấu rồi đọc kinh, cô không biết giờ này chị Tâm như thế nào, chỉ biết cầu bình an, sự khoan dung từ Chúa cho chị ấy.
"Sẵn tiện xuống đọc kinh cho chị ấy thôi." Ngọc trả lời nhàn nhạt.
"Sẵn tiện đọc kinh? Em... Chị biết đọc kinh rồi?" My sau khi đọc kinh xong mới hỏi Ngọc, Ngọc cũng biết đọc kinh rồi? Còn nhớ năm 2002 lần đầu dẫn Ngọc đi nhà thờ Ngọc vẫn là một cô bé ngu ngơ không biết gì.
"Vào đạo."
"Vào đạo cơ á???" My ngạc nhiên không thôi.
"Ừ, người yêu bên đạo. Thôi tôi về, ở lại thong thả đi." Nói rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-cach-giua-hai-ta/953148/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.