Đình Sương nhìn chằm chằm màn hình điện thoại một lúc lâu, biết lúc này mình đã thắng, nhưng không cảm thấy vui vẻ gì cho cam.
Cậu sờ máy hủy giấy, nóng.
Chuyện mà Chúc Văn Gia hứa với cậu, không làm được; chuyện mà cậu hứa với Chúc Văn Gia, cũng không làm được.
“Đang suy nghĩ gì thế?” Bách Xương Ý vừa trở về đã nhìn thấy sắc mặt khó coi của Đình Sương.
Đình Sương không kể lại vụ mình nhờ Chúc Văn Gia đi lấy con dấu riêng, cậu tiến tới đấy ôm eo Bách Xương Ý, nói: “Nghĩ chuyện công ty ấy mà. Thế nhưng anh ký hiệp định bảo mật rồi, em không bàn bạc với anh nữa, mấy chuyện còn lại cứ để em tự giải quyết.”
Mặc dù có vài chuyện vẫn chưa nghĩ thông, thế nhưng chỉ cần qua ngày mai thôi, tất cả mọi chuyện sẽ kết thúc.
…
Thứ hai, mưa xối xả.
Ngoài cửa sổ sấm vang chớp giật, ban ngày mà trời đen sì chẳng khác nào ban đêm.
Đình Sương mặc áo vest, thắt cà vạt chỉnh tề, cầm lấy túi tài liệu rồi bảo với Bách Xương Ý: “Em đã đặt trước bàn ở tầng cao nhất của khách sạn rồi, 7h tối nay, chờ em về nhé.”
“Thật sự không cần anh đi cùng à?” Bởi vì lệch múi giờ, mới sáng sớm mà Bách Xương Ý đã phải mở cuộc họp trực tuyến với các nghiên cứu sinh ở dưới quyền, hiện tại thấy Đình Sương định ra ngoài, anh tạm dừng cuộc họp lại.
“Không cần.” Đình Sương đùa giỡn: “Anh tuấn tú quá, sẽ cướp mất sự nổi bật của em.”
Bách Xương Ý đã vì cậu mà giẫm chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-cach-cua-nguoi/1334889/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.