*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hai anh em cùng lặng thinh trong chốc lát.
Mỗi đứa đứng tựa lưng vào một thân cây khô bên đường, mặt đối mặt.
Trà sữa đã uống hết, bên trong tai nghe vẫn còn vang vọng tiếng ca.
“Anh, đồ vật mà anh muốn em về nhà lấy… có làm tổn hại tới mẹ em không?” Chúc Văn Gia mở miệng trước.
“Anh không biết.” Đình Sương đã âm thầm phân tích xong tình huống, nếu như cậu có con dấu riêng của ba, vậy thì sẽ nắm được 51% cổ phần, lúc ấy dù Ông Vận Nghi có muốn giở trò đi chăng nữa, cũng chẳng gây ra được sóng to gió lớn gì: “Chỉ cần công ty không bị làm sao, thì dì cũng sẽ không bị làm sao.”
Chúc Văn Gia nhìn Đình Sương, nói: “Anh, anh hứa với em đi, không được để mẹ em xảy ra chuyện.”
Đình Sương đáp: “Anh sẽ cố.”
“Không được.” Chúc Văn Gia nói: “Không phải là sẽ cố, em muốn anh phải bảo đảm.”
Đình Sương: “… Anh không đảm bảo được.”
Chúc Văn Gia chạy vài bước tới, đứng cách Đình Sương khoảng mười mấy centimet: “Anh đảm bảo được. Em sẽ đi lấy cái hộp mà anh cần. Anh hãy đảm bảo tất cả mọi người đều yên ổn, hết thảy mọi chuyện đều giống như trước kia.”
Đình Sương hậm hực nói: “Chúc Văn Gia, em nói chuyện có đạo lý một chút được không?”
Chúc Văn Gia ôm lấy cậu.
“Em đủ rồi đấy.” Đình Sương nói.
“Anh ơi…” Chúc Văn Gia gọi.
Đình Sương hít một hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-cach-cua-nguoi/1334888/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.