Đình Sương vỗ bốp một phát vào đầu Chúc Văn Gia: “Em gọi bậy bạ gì thế?”
Chúc Văn Gia xoa xoa đôi mắt, nhìn kỹ Bách Xương Ý rồi bảo: “Ồ, hóa ra là một ông chú chứ không phải chị dâu, thế chị dâu của em đâu rồi anh?”
Lần này thì Đình Sương không dám nhìn sắc mặt của Bách Xương Ý luôn. Cậu xách Chúc Văn Gia sang một bên, nhỏ giọng nói: “Đúng là chị dâu của em đấy, nhưng em không được gọi ảnh là chị dâu hiểu chưa, em gọi anh ấy là… gọi là anh Bách đi.”
Chúc Văn Gia muốn phát biểu ý kiến cá nhân, nhưng Đình Sương lại cảnh cáo: “Tiền tiêu vặt tháng sau của em là do anh phát đấy, còn phát bao nhiêu thì phải xem biểu hiện của em.”
Chúc Văn Gia bảo: “Anh, sao anh giống ba thế, cái gì cũng quy ra tiền, anh để tình thân của chúng ta ở chỗ nào rồi?”
Đình Sương nói: “Ok ngay, thế tháng sau anh không cho em tiền nữa, anh cho em tình thân thôi, được chưa?”
“Thôi xin anh cứ cho em tiền đi.” Chúc Văn Gia bị chọc trúng tử huyệt, đàng hoàng đi tới đó chào hỏi Bách Xương Ý: “Chị —— anh Bách ạ, vừa nãy ngại quá, em mới xuống máy bay nên vẫn còn hơi lâng lâng.”
Bách Xương Ý không hề mất hứng chút nào, bảo rằng trước hết đi ăn cơm cái đã.
Đến nhà hàng, lúc Bách Xương Ý đi đỗ xe, Chúc Văn Gia mới hỏi Đình Sương rằng: “Ôi anh này, chị dâu em làm nghề gì thế? Trông như đóa hoa cao lãnh ấy.”
Đình Sương đáp: “Giáo sư đại học.”
“Vãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-cach-cua-nguoi/1334876/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.